🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Quen nhau được 3 tháng, Mạc Lương Đình giới thiệu ta với Hạ Dương. Hắn nói với nàng ta là học muội mới quen, còn nói với ta đây là thanh mai trúc mã của hắn.



Kì thực ta có thể đoán ra Hạ Dương là yêu Mạc Lương Đình. Nàng đối ta khách khí, nhưng không dấu sự xa cách đề phòng. Mà Lương Đình đối với nàng cũng là nhu tình khó thấy. Chỉ là hình như chính hắn cũng không nhận ra.



Ta không muốn nhầm lẫn Mạc Lương Đình ở hiện đại với 1 Mạc Lương Đình cổ trang. Hai người vốn không phải là 1. Hắn ở kia chỉ đối ta như học muội. Còn hắn nơi đây coi ta như nữ nhân đã từng cứu hắn. Nhưng là ta không có a.



Vô Ngạn đến, liếc cũng không thèm liếc Mạc Lương Đình, trực tiếp bế ta dùng khinh công chạy đi. Liếc thấy hắn cũng đuổi theo, ta tròn mắt. Thì ra hắn cũng có cõ công nha.



Về sau ít tiếp xúc với hắn 1 chút.



Ta kì quái. Vô Ngạn, đừng nói huynh ghen chứ. Ta cười cười cứ thế cho qua.



Hôm sau, Vô Ngạn nói muốn bồi ta. Ta ngạc nhiên trợn tròn mắt. Nhưng cũng mặc hắn. Ta đến gánh hát xem xét. Mọi người nhìn ta cực kì thân thiện. Thẩm Hạo mặt có hơi hồng hồng tiến đến chào, bị ánh mắt lạnh băng của Vô Ngạn dọa, nhưng vẫn dũng cảm hỏi ra nghi vấn.



Cái kia… A Mạn ngươi là nữ nhân?



Hắc hắc hắc, thì ra là cái này nha. Ta toét miệng cười gật đầu. 1 tiểu muội trong đoàn chạy ra sùng bái,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-ngan-nam/2379325/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Duyên Phận Ngàn Năm
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.