"Nếu cảm xúc có thể kiểm soát thì con người đã không phải là con người!" Trình Duệ.
"Tại sao cậu vẫn ở đây?" Trình Duệ đặt tài liệu lên bàn, ngồi xuống cũng toả ra một khí chất cao quý. Cởi ra áo blue trắng của bác sỹ mặc trên người là bộ vest đen lịch lãm hoàn toàn ra vẻ một người làm kinh doanh.
Từ bác sỹ mặt lạnh chuyển thành tổng giám đốc máu lạnh!? Quên đi, anh là Trình Duệ! Có thể mọi người đang cảm thấy buồn cười, tại sao Trình Duệ là một bác sỹ lại nhảy sang "cứu vãn" được cái công ty của ba anh đang trên đà "phá sản". Nhiều người không biết còn nghĩ rằng đây là "chém gió" của tác giả.
Mọi người không biết, nhưng Trần Trung biết, người nhà họ Trình đều biết! Mười tuổi chính là người thừa kế được nhà họ Trình bồi dưỡng, ba anh tức là Trình Dương sớm cho anh tiếp xúc với vấn đề tài chính của công ty. Ông vốn có định bồi dưỡng anh để anh tiếp quản ND, trăm tính ngàn tính cũng không ngờ. Khi anh vừa hoàn thành chương trình học cấp ba ở Mĩ, ông không ngờ rằng con trai lại nhất quyết cứng đầu quyết chí theo ngành y!
Trình Dương nổi giận, chỉ để lại một câu: "Muốn theo đuổi ước mơ thì tự con kiếm tiền nuôi sống bản thân, tự trả học phí!"
Nhưng mà kể cả Trình Dương cũng không ngờ, số mệnh Trình Duệ chính là may mắn hơn người.
"..." Khiến ông bất mãn hơn, là cái thằng nhóc đó giảo hoạt hơn những gì ông tưởng!
Trình Dương nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-kieu-ngao/2301945/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.