Nam Tú nhớ lại...
Khoảng một tuần trước, Vũ Anh bỗng dưng bị sốt, Cảnh Sinh đã xin nghỉ học cho cô. Vì sắp tới kì thi cuối học phần nên Anh Đào, Dư Tú và Sử Kiêu bắt buộc phải đi học tiếp, Cảnh Sinh cũng phải đi dạy. Chỉ có Nam Tú và Giang Mạn quyết định xin nghỉ ở trường, ở nhà chăm sóc cho Vũ Anh, còn công việc của hội sinh viên giao hết cho thành viên cấp dưới của hội giải quyết.
Tự dưng, chỉ sau một ngày, cô ấy đột ngột bị sốt cao, đến nỗi rơi vào hôn mê luôn tại đó. Gọi cấp cứu chắc chắn không kịp, Giang Mạn đành vận Chakra của mình truyền cho cô, còn Nam Tú dùng một chút Chakra của Cửu Vĩ- con quái vật từng bị phong ấn phần Chakra Âm còn sót lại trong người anh, đưa vào cơ thể cô để hồi phục tổn thương. Vì có lẽ, cô không đơn giản chỉ bị sốt. Thân nhiệt cô sau khi tăng đột ngột liền giảm dần xuống, nhìn chung là đã qua cơn nguy kịch.
Sau khi đắp chiếc chăn mỏng lên người Vũ Anh, Giang Mạn lấy tay vén tóc mai đã bết dính trên mặt cô, áp mu bàn tay to lớn của anh vào mặt cô. Tần ngần một lúc, mới ngồi xuống sàn, dựa lưng vào thành giường, bên cạnh Nam Tú.
Nam Tú đổ mồ hôi sau nỗ lực cứu sống Vũ Anh, quay sang Giang Mạn: "Anh nghĩ cô ấy có thể tự mình chống chọi được tình huống này chứ?"
Giang Mạn cúi đầu xuống, một chân co lên, tựa cánh tay lên đó, trên cổ anh là những giọt mồ hôi nhễ nhại: "Thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-o-kiep-thu-hai/1106504/chuong-33.html