Mộ Nhược Ngôn và Đan Thành Lăng gặp lại nhau vào một buổitrưa khi mặt trời đứng bóng, gió lớn sóng to, mưa như trút nước.
Ngay ngày hôm sau khi ta dẫn hồ ly cùng mèo rừng trở lạiquán trọ.
Ta và Hoành Văn đang ngồi trong sảnh lớn dưới lầu dùng cơmtrưa, thì thấy cánh cửa chính đóng kín của quán trọ bị kẻ nào đó nện uỳnh uỳnh.Tiểu nhị hé cửa ra một chút, nước mưa bị cơn gió mạnh đột ngột thốc xiên, bayvào trong quán trọ, bọt nước bắn vào đĩa chay ba loại đặt ngay trước mặt ta.
Một thân người ướt đẫm nước mưa, đầu đội nón tre sùm sụp bướcqua ngưỡng cửa, vừa đúng lúc một tiếng sấm nổ đoàng trên bầu trời.
Vị huynh đệ đội nón tre tháo nón xuống, tức thì toàn bộ lôngtrên cơ thể hồ ly dựng đứng hết cả lên.
Bản tiên quân vốn nhanh tay nhanh mắt, lập tức giữ chặt hồly lại. Ta nhìn Đan Thành Lăng lúc này đang hiên ngang đứng giữa sảnh, đôi mắtsáng quắc đảo quanh bốn phía. Hắn vừa đảo mắt, liền đảo trúng cái bàn này. Vừatrông, liền thấy ngay Hoành Văn.
Đan Thành Lăng lập tức nheo mắt lại, chân mày hơi nhíu, sắcmặt lại không mảy may thay đổi, cũng coi như giấu kín được tâm tư.
Hoành Văn khách khí nở nụ cười nhạt như gió thoảng, Nam MinhĐế quân quả nhiên không phải kẻ tầm thường, sau khi đáp lễ Hoành Văn bằng một nụcười, hai đường nhìn mãnh liệt như điện xẹt lập tức quét thẳng lên mặt bản tiênquân.
Bản tiên quân vốn muốn chắp tay chào hắn cho tử tế, nhưnghai bàn tay còn đang bận đè hồ ly đương giãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-dao-hoa/56427/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.