Nhất định là do Ngọc Đế an bài, hôm đó Đan Thành Lăng đã giếttoàn bộ tri phủ cùng nha dịch trong nha môn diệt khẩu, lại để sót một sư gia chạythoát.
Lời kêu gọi đầu hàng của Đông Quận với triều đình đã được chứngthực bằng lời kể của sư gia, bách tính bạo loạn, quân đội nhất thời cũng bungbét như nồi cháo lỏng. Binh lực ít ỏi trong thành vốn đã không đủ sức chống lạiđại quân ở ngoài thành, dân chúng đương lúc bàng hoàng không biết trốn đi đâu lạibiết được chuyện này, liền kết bè kết đội xông lên muốn tìm giết hai kẻ đầu sỏ– Đan Thành Lăng và Mộ Nhược Ngôn.
Đoàn người cầm đuốc lao về phía phủ tướng quân trước, nhưngĐan Thành Lăng được mấy gã tử sĩ hộ tống rời đi, phủ tướng quân sớm trống khôngmột mảnh. Đám đông lục soát mấy vòng trong phủ tướng quân, đập phá lung tung.
Một lát sau, có kẻ đột nhiên hét lớn: “Nhất định Đan ThànhLăng đã trốn mất rồi, mau tới chỗ ở của tên họ Mộ kia!”.
Đuốc cháy tụ thành một đống, chen chúc lao ra khỏi phủ tướngquân, có mấy cây đuốc bị người ném vào trong phòng, căn phòng lập tức đùng đùngbốc cháy.
Kéo dài được một khoảng thời gian, Đan Thành Lăng hẳn đã dẫnMộ Nhược Ngôn thoát khỏi khu nhà kia rồi.
Nhưng người trong thành thì muốn giết họ, đại quân của ĐôngQuận và triều đình lại bủa vây trùng điệp ngoài thành, hai người ấy trốn thếnào đây?
Ta cưỡi gió bay thẳng tới Mộ phủ, trên đường lớn, đèn đuốc tụlại với nhau, tựa như một con rồng lửa đang uốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-dao-hoa/2291565/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.