2. 
“Anh là ai?” Đầu óc tôi mơ hồ với số điện thoại lạ này. 
Nghe giọng điệu cũng không ấn tượng lắm, nghe tiếng nói tựa như đang thất tình, nghe ngữ khí rõ ràng đã uống nhiều. 
“Nhan Kiêu.” Đối phương lớn lối: “Hoa Tiểu Nhiễm, chị từng nói sẽ giới thiệu đối tượng cho tôi…” 
Được rồi, biết là tên tiêu tiền như rác nào rồi. 
Đây là một bộ não siêu phàm gì thế, tôi chỉ thuận miệng báo số điện thoại đã nhớ rồi? 
“Cậu đang ở đâu?” Tôi hỏi. 
Cậu ta báo địa chỉ, là một nhà hàng tây đắt tiền, cách chỗ tôi không ca. 
Tôi đã nghe danh nhà hàng này từ lâu, thức ăn có ngon hay không tôi không biết, thế nhưng thật sự rất đắt. 
“Chờ tôi, đến nơi sẽ gọi điện thoại cho cậu.” Tôi lưu số điện thoại thành “em trai phòng tắm hơi”, mặc quần áo lông ra khỏi cửa. 
Không phải tôi lòng dạ thánh mẫu, chỉ là bởi vì việc cậu ta thấy tình ít nhiều cũng có liên quan tới tôi. 
Mùa đông không rõ ràng, tôi sợ cậu ta chóng mặt không tìm được đường về, không cẩn thận sẽ chết rét đầu đường. 
Mười mấy phút sau, tôi và một cậu trai đẹp trai như ánh mặt trời trố mắt nhìn nhau. 
Màu da lúa mạch, đầu tóc chải chuốt, mặt mũi tuấn tú, góc cạnh trên mặt rõ ràng. Bộ đồ thể thao màu xám khói toát lên sự trẻ trung đầy sức sống. 
Khí chất nhẹ nhàng, khoan khoái, sạch sẽ, vì đang say rượu càng thêm ngốc nghếch. 
Tôi thở dài một cái, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-bat-kha-khang/2743501/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.