3.
Sau khi “bị buộc” phải thanh toán tiền ăn hơn hai ngàn đồng, tôi nhìn chằm chằm vào Nhan Kiêu đang giương mắt nhìn trên đường xe chạy.
Trên hoá đơn tính tiền vừa rồi ghi rõ, chai rượu vang cậu ta uống có giá trị một nghìn hai trăm nhân dân tệ.
Phiên bản thực tế của việc uống rượu đắt tiền nhất, ức hiếp người yếu đuối nhất?
“Thật sự không biết ở đâu?” Tôi xác nhận lần thứ ba với cậu ta.
Cậu ta lắc lắc quả đầu hạt dưa đẹp trai, trong lòng đang không ngừng giao chiến,
Nếu để cậu ta chạy, tôi sợ số tiền hơn hai ngàn tiền mồ hôi nước mắt của tôi sẽ không bao giờ tìm lại được nữa.
Thế nhưng nếu một đưa một con quỷ say xỉn về nhà, tôi lại không có kinh nghiệm.
Gió đêm lạnh lẽo, tôi theo bản năng chà xát đôi bàn tay đông cứng.
Sau đó lại chớp mắt một cái, tay của tôi bị một đôi bàn tay lớn hơn bao lấy.
Tôi ngơ ngác ngẩng đầu…
Nhan Kiêu vẫn xoa nắn tay tôi, cúi đầy thở hắt ra mấy hơi.
Đầu ngón tay của tôi còn đụng phải thứ mềm mại, tựa như môi của cậu ta.
“Còn lạnh không?” Ánh mắt Nhan Kiêu nghiêm túc.
“Tốt… tốt hơn nhiều rồi…” Tiếng nói của tôi quấn bện.
Thứ bị bao lấy rõ ràng là tay, nhưng tôi cảm thấy tốc độ nóng lên của tai và gò má nhanh hơn.
Hướng vào một gương mặt ưa nhìn, còn dùng ánh mắt thuần khiết làm động tác mập mờ như thế, đúng là quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-bat-kha-khang/2743498/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.