Vậy là tối qua Khải Viễn đi vội là vì bác gái nhập viện. Nếu là cô trong lúc gấp gáp ấy chắc cũng sẽ bỏ về thôi. Nghĩ đến đây, cô không còn giận hai người họ nữa. Dù sao chuyện cũng đã xảy ra rồi, mà cô cũng gặp may mắn nên có thể bỏ qua được.
- Trà này, cháu thấy con trai bác thế nào?
- Cháu mới làm với anh ấy chưa lâu nhưng trên phương diện công việc chắc chắn anh ấy là một người xuất sắc ạ.
- Cháu không thấy nó đáng để yêu sao? Tình cách nó thế nào?
Cô biết bà đang dò ý mình nên cười trừ:
- Anh ấy đặc biệt nghiêm khắc ạ... chỉ nên tuân lệnh chứ chắc không đáng yêu đâu ạ.
Bà Kiểm sợ trong mắt thư kí con trai bà trở thành một ông sếp khó tính nên ra sức thuyết phục, bà còn kể cho cô nghe tất cả những việc làm tốt của Khải Viễn. Thậm chí cả việc con trai bà đã yêu sẽ rất chung tình nhưng bà không dám nói nhiều đến An Chi vì sợ Mộc Trà sẽ vì lí do ấy mà không cho con trai bà cơ hội.
Khải Viễn đưa bố về rồi quay lại phòng bệnh thì thấy hai người phụ nữ chẳng biết nói chuyện gì mà cứ thì thầm to nhỏ. Mà mẹ anh còn thoải mái cười sảng khoái với Mộc Trà. Không làm phiền họ, anh ngồi lại ngoài ghế trước cửa phòng bệnh.
Mộc Trà giúp bà Kiểm tắm rửa thay đồ xong cũng là lúc ông Khải mang đồ ăn vào. Ngó thấy con trai vẫn đang ngồi đợi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-3-nang-con-van-vuong/2575594/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.