Thế Quý gọi điện thoại cho Thanh Du nhưng chỉ thấy chuông đổ mà không bắt máy. Anh đỗ lại bên đường, xé vạt áo buộc lại mu bàn tay bị mảnh thủy tinh cắm vào đang chảy máu. Ngả người ra ghế, đầu vẫn còn ong ong vô cùng khó chịu, anh không nhớ mình đã làm ra chuyện gì nữa?
....
Thiên Vũ ngồi xuống ghế nhìn Thế Quý không vội lên tiếng. Một người chỉnh chu đến từng nếp áo nay đang ngồi trước mặt anh với cái bộ dạng gì thế này? Đầu tóc rối tung, mặt mày phờ phạc, áo sơ mi bị xé rách, áo vest tùy tiện không cài cúc... nhìn qua đủ để biết hắn đang gặp chuyện.
Anh vời chủ quán lại, nhờ ông ta mua hộ bông băng và thuốc sát trùng. Anh nhắn cho Quỳnh Thư gọi Thanh Du đến quán pub nhưng cô lại chụp cho anh cái ảnh Thanh Du cũng chẳng khá hơn bạn anh là mấy.
"Nó không muốn đến đâu, thầy tự xử bạn thầy đi."
Anh tắt điện thoại, lấy chai rượu từ tay Thế Quý rót cho cả mình nữa lên tiếng:
- Mới đầu năm mà hai người đã cãi nhau sao?
Im lặng... kẻ kia không thèm bắt chuyện với anh. Vậy mà nó lại lôi anh đến đây làm gì cơ chứ? Biết thế không thèm đến để tranh thủ thời gian bồi dưỡng tình cảm với Quỳnh Thư thì hơn... anh tức tối dúi đầu Thế Quý một cái:
- Mẹ kiếp... ông có nói không hả?
- Tôi vừa qua đêm với một phụ nữ khác bị Thanh Du bắt gặp..
- Hả????
Mắt anh mở to hết cỡ, mông đứng bật ra khỏi ghế, chửi thề:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-2-cho-em-biet-yeu/603388/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.