Về đến phòng rồi, Thanh Du vẫn ôm chặt không xuống:
- Vì sao lại khác? Hay chú chê con không chân dài, không xinh đẹp, không quyến rũ như những người khác...
- Chú sẽ không kiềm chế được nữa khi ngủ cùng Du đâu.
- Vậy thì sao phải kiềm chế chứ?
Thanh Du nhấc đầu khỏi vai chú, vì say rượu mà mặt mũi đỏ hồng. Hai tay vòng qua cổ chú, môi cong lên giận dỗi:
- Chú không yêu con... nên mới không muốn chạm vào người con phải không?
Làm sao anh có thể giải thích cho Thanh Du hiểu mọi thứ khi con bé đang say. Anh không muốn con bé bị anh đưa vào đời sớm như vậy? Anh muốn giữ cho con bé vì anh sợ rằng con bé không hiểu những gì mình nói khi say như này... rồi biết đâu khi tỉnh dậy, con bé sẽ sốc vì chuyện xảy ra. Anh đủ tỉnh táo để giữ cho mọi chuyện không đi quá giới hạn nhưng cô gái nhỏ này thì...
- Con biết rồi... chú không yêu con như yêu họ... con biết con không đẹp như họ...
- Du... cháu có biết mình đang nói gì không?
- Biết, chú đừng nghĩ con say rượu làm càn, con yêu chú cả năm nay rồi... nhìn chú với người khác tim con như bị chảy máu vậy?
- Được rồi, thả chú ra, chúng ta ngủ cùng nhau được chưa?
Thanh Du ngoan ngoãn thả chân xuống giường, vừa buông tay ra thì cả người ngã nhào liền kéo theo cả chú ngã theo. Cô không cho chú rời khỏi người mình, còn vòng tay lên cổ giữ lại:
- Con say thật rồi, con phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-2-cho-em-biet-yeu/603353/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.