🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Căn hộ cả hai từng chung sống, bây giờ chỉ còn lại một người. Thật trống trải.



Đồ vật bên trong vẫn như cũ, duy chỉ hình dáng ôn nhu của ai đó khi đang nấu ăn thì không còn nữa. Có lẽ sau này cũng không quay trở lại.



Vương Khánh nằm thiếp đi trên ghế. Mấy hôm nay cậu đều bỏ bữa, có ăn cũng chỉ qua loa. Buổi tối cũng không đi làm, đến xin phép ông chủ cũng không buồn nói.



Cậu nằm trên ghế, tay đang cầm chặt điện thoại như trông ngóng ai đó. Dù biết bản thân có bệnh nặng đến chết thì người kia cũng chẳng quan tâm nữa, nhưng trái tim Vương Khánh vẫn chờ đợi từng ngày.



Ngoài cửa, Trịnh Tâm bước vào. Hắn từng bước lại gần chỗ Vương Khánh, nhẹ cất lời:" Em lại không chịu ăn?"



Vương Khánh nghe giọng Trịnh Tâm, khẽ mở mắt.



" Tôi đâu có đói. Mà anh đến làm gì?"



" Đến xem em thế nào. "



Vương Khánh nhàn nhạt đáp:" Chưa chết."



" Đừng ăn nói khó nghe như vậy chứ? Ngồi dậy ăn một chút đi. " Nói rồi hắn đỡ cậu dậy, tận tình đút cho cậu ăn.



Trước mắt Trịnh Tâm, Vương Khánh quá tiều tụy. Gương mặt đã gầy nay còn hốc hác hơn, trắng bệch. Cũng phải, cậu có chịu ăn uống gì đâu, định tuyệt thực đến chết sao?



Trịnh Tâm chau mày, thấp giọng:" Hãy yêu bản thân một chút đi. Cứ thế này em sẽ chết trước khi tên kia tha thứ ấy.."



" Anh nghĩ Đình Quân sẽ tha thứ chứ?" Ánh mắt Vương Khánh mở to hơn, viền

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-mong/2332813/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Duyên Mộng
Chương 29
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.