“Dù sao tôi cũng không đồng ý việc cô từ chức. Cô cứ về nhà và bình tĩnh lại đi.”
Phó Bắc Đình đương nhiên không đồng ý chuyện Diệp Vô Ưu từ chức. Vì một khi cô rời đi thì công ty sẽ gặp rất nhiền vấn đề. Cô đang phụ trách rất nhiều hạng mục quan trọng nếu cô từ chức thì mọi công việc sẽ đổ dồn lên người anh ta. Mà một mình anh ta thì sẽ không thể nào hoàn thành được. Vậy nên anh ta sẽ không đồng ý để Diệp Vô Ưu từ chức.
Diệp Vô Ưu cũng không mấy làm ngạc nhiên. Cô và Phó Bắc Đình ở bên nhau cũng nhiều năm vậy nên cô hiểu anh ta. Nhưng chuyện này một khi cô đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được.
“Tôi không quan tâm anh có đồng ý hay không? Dù sao tôi cũng sẽ từ chức.”
Lúc này, Diệp Nhiễm Y lại nói vào như thêm dầu vào lửa.
“Chị! Đây là lỗi của chị khi không hiểu ý của anh Bắc Đình. Anh ấy là đang giúp chị. Sao chi lại lấy công việc ra để đe dọa anh ấy nữa chứ?”
Diệp Nhiễm Y đã thành công khi Phó Bắc Đình nghe vậy liền cảm thấy lòng tự trọng của mình bị chà đạp.
“Vô Ưu! Cô lại vì người đàn ông đó mà phải đi đến bước này sao? Được! Tôi ký. Cô đừng nghĩ công ty không có cô thì sẽ không tồn tại được.”
Vẻ mặt của Diệp Nhiễm Y mừng rỡ. Phó Bắc Đình xoay người đặt tờ giấy lên trên bàn rồi cầm lấy bút ký tên vào rất nhanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-minh-lo/3698898/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.