Ba ngày Hoắc Dịch Thành đi công tác, Sở Du gần như ngày nào cũng thấy anh cùng tình thân sánh đôi ân ái với nhau tràn ngập trên truyền thông, báo chí. Có người còn nói họ đúng là đôi trai tài gái sắc. Vẻ mặt hạnh phúc ấy ai mà không nghĩ họ là cặp uyên ương trời sinh cơ chứ. Sở Du là do chứng kiến quá nhiều, tim cũng không còn đau nữa, học cách coi những thứ đó giống như thứ nhàm chán mà gạt bỏ khỏi tâm trí. Nhân cơ hội này, Sở Du còn tranh thủ tận hưởng khoảng thời gian yên bình, thoải mái ít ỏi ấy. Cô nhận thấy sau sinh nhật mười tám tuổi cô đã không còn hồn nhiên, vô tư và hay cười như trước nữa thay vào đó là dáng vẻ trầm tĩnh, tiêu điều, ít nói. Cũng phải thôi con người khi đối diện với hàng loạt những cú sốc về thể xác và tinh thần rồi cũng thay tính đổi nết thôi. Số mệnh sắp đặt cô với người đàn ông ma quỷ ấy, cô chỉ còn cách sống cùng ma quỷ, thiên mệnh định đoạt một phàm nhân như cô sao có thể thay đổi.
Ba ngày trôi đi thật nhanh, sáng sớm Sở Du đã tỉnh giấc, đêm qua trằn trọc mãi cô mới có thể ngủ được một chút nhưng mới đó đã tỉnh mất rồi. Sắc mặt chỉ sau một đêm bỗng trở nên nhợt nhạt như thiếu đi huyết sắc, đôi môi tái mét khô khan hệt như người bị thiếu nước, Sở Du cố ngồi dậy, lê những bước chân nặng nhọc xuống nhà. Đi được vài bước, đầu óc cô bất chợt choáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-lech-cha-nuoi-con-yeu-nguoi/3229659/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.