Ở công ty, Nhậm Vĩ đang giúp Trương Đình sửa một chậu cây năng lượng mặt trời. Chậu cây này có hình quả táo, dưới đáy có đặt một tấm pin năng lượng mặt trời, có thể hấp thu năng lượng khiến cho hai chiếc lá màu xanh biếc trên quả táo luôn nằm ở thế cân bằng, rồi tùy theo mức độ mạnh yếu của ánh sáng mà chuyển động xoay tròn.
Thứ đồ chơi này tiêu tốn của Trương Đình năm mươi đô, nhưng không may hôm nay bị chồng cô ấy làm rơi ở trong xe nên không còn nhạy nữa, Trương Đình liền mắng anh chồng một trận rồi mang đến công ty nhờ kỹ sư sửa giúp.
Đáng thương cho Nhậm Vĩ chỉ quen sửa chửa những loại máy móc lớn, bây giờ quay ra sửa thứ đồ chơi bé nhỏ này thì quả là không biết làm thế nào. Sau một hồi ngẩn ngơ, anh ta quyết định sẽ bắt đầu từ bước cơ bản nhất- tháo máy, cái này cũng giống khi máy tính của chúng ta đang chạy mà bị chết máy, phản ứng bản năng là tắt đi tồi khởi động lại.
Tôi thì chẳng coi trọng tay nghề của Nhậm Vĩ lắm, ngược lại, Trương Đình lại rất yên tâm, thể hiện một cách trọn vẹn thái độ “dùng người thì không được nghi ngờ”.
Buổi chiều khó có khi được rảnh rỗi, tôi lên mạng lang thang một hồi, cảm thấy chán muốn chết, tâm tư lại bắt đầu hoảng hốt.
Sau khi tranh cãi với Chung Tuấn Hải ở Lục Nhân Các hồi tuần trước, cậu ta càng không chủ động tìm tôi. Công ty rộng lớn, lại không làm cùng bộ phận, nếu có ý định tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-kiep-truoc-no-kiep-nay/1823812/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.