editor: Ngáo Ộp
beta-or: lyly
Vết sẹo, theo bản năng Lăng Vi bảo vệ cái vết đó, 1 vết sẹo rất nhỏ lồi lõm ở trong lòng bàn tay cô từ từ trở nên nóng bỏng. Đã ba năm, miệng vết thương này rõ ràng đã khép lại rất tốt, màu trắng tinh nhàn nhạt, xa xa nhìn vào căn bản không thể thấy, nhưng hôm nay nó lại để lộ ở trước mặt người khác, nhắc nhở cô một chút không thể quên quá khứ.
Ba năm trước đây, một tuần trước khi cô nhận bằng tốt nghiệp. Mặc dù có quan hệ của cha trong thành phố, muốn tìm công việc dân sự đối với Lăng Vi mà nói là một chuyện cực kì thuận lợi, chỉ có điều cô còn chuẩn bị vài phần lý lịch sơ lược để chuẩn bị đến G thị một công ty nước ngoài. Bên ngoài mong đợi, quan hệ chính phủ ngược lại sẽ tương đối ít, như vậy cũng sẽ thoải mái một chút. Vì quá bận rộn cô cũng không biết lúc đó trong nhà xảy ra chuyện long trời lở đất. Bác quản gia vội vàng gọi điện thoại để cho cô nhanh chóng trở về, khi đó trong nhà đã có rất nhiều bảo vệ, bọn họ đi theo bên cạnh cha Lăng Vi đã nhiều năm. Mà bọn họ đến đây, còn mang theo một song quy ra lệnh. Nghe bác quản gia nói, lúc ấy cha cô cầu xin bọn họ cho vài phút, để cho ông nhìn thấy cô một lần, ông ấy có mấy lời muốn nói với cô, chỉ tiếc là…..
Đáng tiếc, cũng không thể nói được. Lăng Vi lúc về đến nhà, trong nhà đã không thấy bóng dáng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-den-kho-thoat/136414/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.