Vào buổi chiều, Nguyễn Hân Đề đột nhiên nhận một đống việc. Những công việc này không quá khó nhưng cũng chẳng dễ, chỉ là rất lặt vặt. Khi thì sắp xếp cái này, khi thì đóng dấu cái kia, lúc lại đi chạy vặt. Tất cả gộp lại thì khá tốn thời gian.
Khi Nguyễn Hân Đề vừa trở về sau khi giao tài liệu và ngồi xuống để thở, chưa kịp uống nước, Chu Huyên ngồi bên cạnh đã áy náy đặt một chiếc USB lên bàn cô. "Hân Đề, tổng giám đốc Ôn bảo em in hết tài liệu trong này ra."
Nguyễn Hân Đề khựng lại, ngụm nước trong miệng vẫn chưa nuốt. Sau một lúc sững sờ, cô mới nuốt nước xuống. Cô nhìn đồng hồ, còn khoảng bốn mươi phút nữa là tan làm. Cô không khỏi nghi ngờ liệu người kia có cố tình không. Công việc được giao chẳng khác gì cố ý không cho cô rảnh rỗi.
Chu Huyên vẫn còn việc chưa xong, nên dù công việc Ôn Tích Hàn giao cho Nguyễn Hân Đề không quá khó, nhưng lại quá nhiều, Chu Huyên muốn giúp cũng lực bất tòng tâm. Hơn nữa, cô nhớ lại việc mình đã giúp Nguyễn Hân Đề nói chuyện hôm qua, dù đây là công việc của trợ lý, nhưng Chu Huyên vẫn cảm thấy có gì đó không đúng. Cuối cùng, cô tự nhủ rằng tổng giám đốc Ôn là người mới nên có lẽ hơi vội một chút.
"In hết ạ?" Nguyễn Hân Đề cầm cốc và chiếc USB trên bàn. Cô nuốt nước bọt, hỏi lại: "Thế tổng giám đốc Ôn có nói khi nào cần không?"
Chu Huyên lắc đầu: "Chuyện này thì không thấy cô ấy nói."
"À..." Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-den-cho-nang-hanh-lam-thanh-phong/4704458/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.