Editor: Nguyetmai
Gã nhân cơ hội bắt lấy cổ tay của cô ta, kéo mạnh một cái, một bàn tay khác đặt lên ngực cô ta: "Phục vụ tôi thoải mái, tôi sẽ cho cô ở miễn phí."
Từ Trăn Trăn thẹn quá hoá giận, đẩy mạnh gã ra: "Cút ngay!"
Gã tên Lưu Vỹ, 42 tuổi, vóc dáng béo mập, lôi thôi lếch thếch, trông nom căn nhà cũ này, suốt ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi lượn qua lượn lại trước cửa phòng của những khách thuê nhà nữ, trong mắt luôn có vẻ dâm dục và tham lam, trên người gã có tất cả những đặc điểm mà Từ Trăn Trăn ghét nhất.
Loại đàn ông này, chỉ chạm một cái thôi cô ta cũng cảm thấy ghê tởm.
Lưu Vỹ bị cô ta đẩy cho lảo đảo mấy bước, lớp mỡ tích tụ trên bụng rung rung, gã lấy tăm xỉa răng đang ngậm ở trong miệng ra: "Không muốn à?" Gã dùng ngón tay cạo đi lá rau trên tăm xỉa răng, chùi vào lòng bàn tay, rồi chùi lên người xong lại ngậm tăm xỉa răng vào miệng: "Vậy bây giờ cô hãy cút ngay."
Từ Trăn Trăn đứng đó, chiếc váy trên người ướt đẫm, gió lùa thổi đến, cô ta run lẩy bẩy, cắn răng nhìn Lưu Vỹ, vẫn không nhúc nhích.
"Sao vẫn không cút đi?"
Lưu Vỹ cười một tiếng, nhổ chiếc tăm xỉa răng trong miệng ra, khuôn mặt to béo xích lại gần Từ Trăn Trăn, bàn tay sờ lên eo cô ta, nhéo một cái: "Không có tiền cũng đừng làm giá với bố mày, giả bộ làm người phụ nữ trung trinh làm gì."
Bàn tay to bè thô ráp nóng bỏng của gã xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/853207/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.