🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Nguyetmai

Vì cô thích hoa bên ngoài ngôi nhà nên Thời Cẩn mới giữ lại cái cửa sổ này.

Khương Cửu Sênh đứng trước cửa sổ gác xép, nhìn chuông gió treo trên cửa đung đưa theo gió, những ký ức tươi đẹp ùn ùn kéo về.

Có tiếng cười, có nước mắt, là cô và Thời Cẩn lúc còn trẻ.

Năm đó, cô mười sáu, Thời Cẩn vừa mười tám, cô với anh nằm ườn trên cửa sổ của gác xép, ngắm bông hoa ở tầng dưới. Khi đó, đã qua tháng Mười, hoa thu hải đường đã sắp tàn rồi, thế nhưng, cô vẫn rất thích.

Cô dựa vào cửa sổ để ngắm hoa bên ngoài cửa sổ, còn Thời Cẩn dựa vào cửa sổ là để ngắm cô.

"Sênh Sênh."

Cô quay đầu lại: "Dạ".

Anh hơi do dự một chút, mới hỏi: "Em có thích anh không?" Nói xong, vành tai anh ửng đỏ.

Cô gái nhỏ mười sáu tuổi xấu hổ, quay đầu đi, nói lí nhí: "Em nói rồi mà."

Thời Cẩn còn nhỏ mà đã già dặn, luôn nói năng thận trọng. Lúc này, anh lại cười, có hơi lấy lòng, dỗ cô nói: "Nói lại lần nữa đi, anh muốn nghe."

Cô không nói, hơi đỏ mặt.

Thời Cẩn quấn quýt nhìn đôi mắt của cô. Cũng chỉ có lúc này đây, anh mới giống như một chàng trai chứ không chín chắn mà lạnh lùng như lúc đối mặt với người nhà họ Tần. Anh như một đứa trẻ, vẫn cố hỏi đến cùng: "Sênh Sênh, thích anh không? Hả? Em có thích anh hay không?"

Buổi sáng ngày hôm qua cô vừa mới thổ lộ, đã nói rồi.

Tối ngày hôm qua, anh cầu xin, cô cũng lại nói lần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/853151/chuong-239.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Duy Nhất Là Em
Chương 239: Ký ức ngọt ngào và cay đắng, một giấc mộng xuân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.