"Anh không nhắc tới người nhà của mình trong hồ sơ cá nhân"
Không chỉ như thế, ngoài những tư liệu cá nhân cơ bản ra thì không hề có thông tin riêng, ngay cả trường lớp, kinh nghiệm cá nhân, thậm chí quê quán cũng không có.
Tô Vấn chỉ nói: "Không tiện công khai. Anh nhìn vào mắt của cô: "Nhưng nếu em muốn biết, anh có thể nói cho em biết"
Đó là chuyện bí mật cá nhân, cô cũng không có tư cách để hỏi quá nhiều.
Cô không hỏi tiếp nữa, mà đưa menu cho anh: "Đây là tiệc chào đón anh, cho anh chọn món đấy"
Tô Vấn không nhận: "Anh sao cũng được.
Cô bèn chọn vài món ăn đặc sắc của nhà hàng. Tô Vấn gọi phục vụ tới dặn: "Nam nếm nhạt thôi, không được cho hành tây hay gừng tươi"
Khóe môi Vũ Văn Thính cong lên.
Thật là trùng hợp, cô cũng không thích hành tây và gừng tươi.
Chọn thực đơn xong, họ ngồi chờ thức ăn lên. Để tránh không khí tẻ nhạt, Vũ Văn Thính muốn nói chút gì đó, nhưng cô lại không giỏi giao tiếp lắm nên đành phải nói chuyện công việc.
"Anh đã xem kịch bản của đạo diễn Trần chưa?"
Kịch bản và nhóm chế tác đều rất tốt, Thiên Vũ giành được vai nam chính, trong các nghệ sĩ trực thuộc, người cô nghĩ tới đầu tiên chính là Tô Vấn.
Tô Vấn nói: "Có xem qua đại cương rồi."
Cô hỏi ý của anh: "Anh có hứng thú không?"
Tô Vấn nghiêm túc suy nghĩ: "Kịch bản rất hay, nhưng đạo diễn Trần chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/3053260/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.