🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngoan ngoãn quá, muốn bắt nạt cô…





Hoắc Nhất Ninh chui vào trong chăn.





Cảnh Sắt lập tức đưa tay che miệng, sợ mình kêu ra tiếng.





Điện thoại vang lên không đúng lúc.





Giọng Cảnh Sắt mềm mại như tiếng mèo kêu: “Đội trưởng.” Đôi mắt long lanh ánh nước khẽ chớp: “Điện thoại.”





“Mặc kệ nó.”





Hoắc Nhất Ninh tiếp tục động tác trên tay, tách đôi chân đang khép chặt của cô ra.





Nhưng điện thoại trên bàn vẫn không ngừng reo, dường như không có ý định dừng lại.





Có lẽ là chuyện gấp.





Cảnh Sắt dùng chân đá nhẹ Hoắc Nhất Ninh: “Vẫn đang reo kìa.”





Anh không nói gì.





Hoắc Nhất Ninh chui ra khỏi chăn, túm lấy mái tóc loạn cào cào của mình, cáu kỉnh cầm điện thoại lên, không thèm xem là ai gọi đến.





“A lô.”





Ngữ khí không vui lắm.





Ở đầu dây bên kia, ngữ điệu vẫn bình thản: “Là tôi, Thời Cẩn.”





Thời Cẩn không hề ý thức được bản thân đã phá hoại chuyện tốt của người khác, Hoắc Nhất Ninh tức đến suýt chút nữa phì cười: “Tôi đang nghỉ phép.”





“Ồ.”





Thời Cẩn tỏ ý mình biết rồi, vẫn phớt lờ không quan tâm, trực tiếp nói chuyện chính: “Thời gian giao dịch có thay đổi, 4 giờ chiều, số 38 đường Hòa Phong.





Hoắc Nhất Ninh từ trên giường ngồi dậy, bàn tay vô thức sờ đến bao thuốc trên tủ, vừa định lấy ra một điếu thì bị rút đi mất.





Cảnh Sắt dùng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/1904671/chuong-316.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Duy Nhất Là Em
Chương 316
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.