" Sở Anh…"
Tề Chu bất ngờ nhìn thấy đôi mắt của Sở Anh đang ướt lệ, giọt nước mắt vẫn còn đọng trên khoé mi cô khiến cậu có chút tức giận, nhưng trước hết phải dỗ vợ ngừng khóc, cậu nhẹ nháng vuốt mái tóc cô rồi nhỏ giọng hỏi:" Tên nào lại dám bắt nạt tiểu tổ tông của anh vậy? Nói đi, anh sẽ giải vây giúp em. "
Thằng khốn nào dám làm Sở Anh khóc…
Vừa nhìn thấy Tề Chu, Sở Anh như tìm được vị cứu tinh cô rưng rưng nước mắt, chạy nhào tới ôm cậu. Cô sụt sùi khóc thành dòng, nghẹn giọng nói:" Huhu…Anh ơi, …Oaoaoa…"
Tề Chu ôm nhẹ cô vỗ về, nghe cô khóc mà lòng cậu cũng buồn theo lây, hạ thấp giọng nói:" Đừng khóc nữa nè. Có anh ở đây rồi!"
Tử Ân bày ra vẻ mặt bơ phờ, híp tịt mắt nghĩ: Lại cơm choá…Hơ…hơ. Vừa nãy vẻ mặt còn hầm hực như dẫm phải sít vậy mà gặp người ta lại thay đổi 360°, chuẩn bị đi làm diễn viên Hollywood là vừa đó sếp.
Vì quá quen thuộc nên Tử Ân không mấy bất ngờ nhưng người phụ nữ đứng bên cạnh cậu còn ngạc nhiên tới mức sững người nhìn. Thấy vậy, Tử Ân liền sát lại nói nhỏ:" Heee…đừng bất ngờ vì sếp trông vậy thôi. Chứ là khúc gỗ đã có chủ rồi đó."
Người phụ nữ đó tên Kinh Phàm, một cấp dưới được Tề Chu tin tưởng và cũng là bạn học hồi trước của cậu. Cô thuộc bộ phận tài chính nắm giữ ngân sách của công ty, thông minh, đa tài. Cô luôn bày ra bộ mặt lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-chi-huong-ve-em-anh-sang-cua-anh/3389101/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.