Vì Tề Chu nghỉ ốm cả một ngày nên số lượng công việc đổ dồn vào ngày hôm sau là không đếm xuể. Cả một tuần, cậu phải kiểm kê toàn bộ sổ sách, tài liệu xếp trồng thành đống để cậu xử lý. Công việc nhiều đến nỗi cậu không có thời gian để nghỉ ngơi. Tề Chu chỉ biết thở dài rồi ngẩn người, lơ đễnh trong giây lát.
Hzz…Nhớ em ấy quá! Muốn gặp Sở Anh của mềnh…
***
Vào buổi sáng ngày diễn ra kỳ thi giữa các bộ phận trong công ty, dù chưa phải giờ chính quy nhưng mọi người đã đến đông đủ, ai ai cũng nhốn nháo, tất bật chuẩn bị.
Tại bộ phận kinh doanh, Sở Anh đang ngủ ngon lành trên bàn làm việc chắc có lẽ là làm việc quá sức nên ngủ quên mà không hay biết, Duy Hạ tiến tới lạy nhẹ cô dậy. Sở Anh chớp chớp mắt nhìn mọi người xung quanh một cách lờ mờ, gương mặt còn ngái ngủ chưa hiểu chuyện gì, rồi đột nhiên bừng tỉnh, hấp tấp nói:"?? Ể! Em xin lỗi…Em nỡ ngủ quên."
Dương Trì đi tới dựa vào thành bàn, tủm tỉm cười:" Haha… Cô gái ngốc, em lại làm việc đến quá sức rồi đúng không! "
" Hì hì …", cô gãi đầu ngại ngùng cười.
" Vậy Sở Anh, USP đã hoàn thành chưa?" - Duy Hạ liền hỏi.
Cô liền gật đầu:" Vâng, em đã lưu hết dữ liệu vào USP rồi."
“Mà hình như mỗi tổ đều phải cử một đại diện vào phòng họp các đại biểu để dự. Mọi người đã nghĩ là ai chưa?” - Duy Hạ bất chợt nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-chi-huong-ve-em-anh-sang-cua-anh/3389099/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.