Tay Tề Chu nắm chặt cốc nước như muốn bóp vỡ nó thành từng mảnh. Cậu hầm hực chịu đựng nghĩ thầm: đúng là sơ xảy thôi thì em ấy sẽ lại có người dòm ngó… Không lẽ mình phải bắt em ấy về nhà rồi nhốt lại sao?
‘cạch’, tiếng mở cửa phòng, người đi vào không ai khác là Mộ Tần - giám đốc công ty cũng là chú của Mộ Thời, gương mặt trẻ măng nhưng đã ngoài 30. Mộ Tần cúi nhẹ người chào đón Tề Chu, mỉm cười nói:" Chào ngài, tôi rất vinh hạnh được gặp ngài đây. "
" Xin lỗi vì đã để ngài đợi lâu.", cậu ngồi xuống ghế được một lúc thì quay sang nhìn với phía Mộ Thời thì không khỏi ngạc nhiên, trong lòng đầy phần trần: Thằng nhóc Mộ Thời từ lúc nào mà không còn ác cảm với phụ nữ vậy. Không phải là thay tính đổi nết rồi đó chứ…
Ánh mắt của cậu và Mộ Thời chạm nhau, bất giác Mộ Tần giật thót mình khi nhìn vào đôi đồng tử thuần sẫm không có hồn của cậu nhóc…
Hzz…thằng nhóc này thật chẳng hiểu đâu mới là con người thật của nó…
Mộ Tần quay đi rồi gượng cười từ tốn nói:" Hà…ha…tôi vừa nghe thư ký nói ngài đây đã giúp cháu tôi thoát khỏi đám côn đồ. Tôi thay thằng nhóc nhà tôi cảm ơn ngài rất nhiều."
“…”
Đôi mắt Tề Chu liếc nhìn lên trên, hờ hững không mấy nghe lọt tai những lời Mộ Tần vừa nói, lẩm bẩm:" Nếu không phải vì Sở Anh thì thằng ranh đó nằm mơ mới được ông đây ra tay."
Tử Ân đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-chi-huong-ve-em-anh-sang-cua-anh/3389096/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.