Thông báo: OFFLINE 1 tuần vì thi học kì ( 25/12-> chủ nhật).
" Anh…anh…", cô cúi người xuống gương mặt cùng vành tai đỏ ửng, ánh mắt dao động không ngừng chao đảo, cảm giác lúng túng không thể cử động hay suy nghĩ gì thêm.
Tề Chu nhìn cô như vậy cố nén cơn cười mà nói những lời tán tỉnh trêu đùa để chọc ghẹo Sở Anh:" Em… không định chịu trách nhiệm với anh sao?"
Tưởng điều đó khiến Tề chu phiền lòng, Sở Anh liền nhanh chóng ngước mắt nhìn cậu, dù cô ngượng đến nỗi nóng bừng cả khuôn mặt nhưng vì không muốn làm cậu buồn nên cô phải dùng hết sự can đảm nhìn thẳng vào mắt cậu, chắc nịch nói:" Em không phải…Anh, em nhất định sẽ chịu trách nhiệm với anh nên anh đừng giận em… có được không?"
Tề Chu sững sờ ngạc nhiên đến tròn xoe đôi mắt nhìn cô, cái xúc cảm khiến cậu vui đến nỗi không tả nổi, ruột gan bên trong thì đang nháo nhào nhảy múa nhưng bề ngoài cậu vẫn tỏ ra là mình ổn.
Kyaaaa…Em ấy đáng yêu quá đi mất. Làm sao mình dám giận một cô bé như em ấy chứ! Hừm…
Khụ khụ phải bình tĩnh, mình còn phải giữ hình tượng là một người anh trưởng thành và lịch lãm trước mặt em ấy nữa chứ.
Một tiếng ‘cạch’ cửa cùng với giọng nói phẫn uất, tiếng bước chân không ngừng dậm mạnh xuống mặt sàn đá hoa, ánh mắt gầm gừ trừng to con ngươi, giỏ hoa quả Dư Hoài đang cầm trên tay thì rơi xuống đất ngay sau đó, cậu nói lớn:" Chịu…trách nhiệm cái gì? Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-chi-huong-ve-em-anh-sang-cua-anh/3389091/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.