2
Ca ca thích đọc sách dưới mái hiên, ta không dám quấy rầy hắn, vậy nên ta tự mình lấy chổi ra quét dọn.
Hắn nghe thấy động tĩnh, giương mắt lên nhìn, thấy ta đang cầm cây chổi cao hơn mình nửa cái đầu, bất đắc dĩ nói: “Muội quét làm gì?”
Ta hơi luống cuống, ôm chổi nói: “Nãi nãi của muội nói, trong nhà không nuôi người nhàn rỗi.”
Hắn khẽ thở dài, đứng dậy đi tới trước mặt ta, bỏ chổi trên tay ta xuống, dắt ta vào trong phòng, rửa tay cho ta.
Những vết lấm lem trên bàn tay ta bị cuốn trôi bởi dòng nước ấm áp, hắn không ghét bỏ ta chút nào, cẩn thận lau sạch từng ngón tay cho ta.
Ta không kìm được mà bật khóc nức nở.
Hắn lau nước mắt cho ta, giọng nói dịu dàng đến kỳ cục: “Sao lại khóc?”
Ta cúi đầu không chịu hé răng, chỉ không ngừng rơi nước mắt.
Hắn uốn gối ngồi xuống trước mặt ta, ôm ta vào lòng rồi vỗ nhẹ vào lưng ta.
“Chiêu Chiêu, quên chuyện trước kia đi.”
“Bây giờ muội là Tiêu Thời Chiêu, muội có ca ca.”
“Có ca ca ở đây, sau này sẽ không để muội chịu nửa phần ủy khuất.”
Những ngày tháng bên cạnh ca ca là điều mà trước đây ta chưa từng dám nghĩ.
Ta có phòng riêng của mình, còn có rất nhiều y phục đẹp và đồ trang sức, bữa ăn nào ta cũng được ăn no, ca ca còn gắp thức ăn cho ta.
Trong phòng ta có một tỷ tỷ chuyên chăm sóc ta, tỷ ấy tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nguyen-chieu-chieu/2681295/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.