Trở về khách sạn, đã là nửa đêm mười hai giờ.
Hai người ăn uống no nê rồi, dưới ánh sao đi dạo trên bờ cát nghe tiếng sóng vỗ rì rào, đợi đến khi thức ăn tiêu hóa hết rồi, lúc này mới quay về.
Con người quả nhiên là loài động vật có tình cảm, chỉ ở một gian phòng có vài ngày, cư nhiên sau khi trở về lại sinh ra một loại cảm giác ấm áp thân thiết như đã quay về nhà. Đường Mộ Thần cười thầm, định nhanh chóng đi tắm nước nóng, sau đó trèo lên giường ngủ một giấc, y quả thật có chút mệt mỏi.
Nhưng cửa vừa mở ra, phía sau đột ngột bị một sức mạnh túm lấy, hơi thở nóng hừng hực phả vào cổ y, trực tiếp đè y lên trên tường.
“Làm gì vậy?” Trong ngực căng thẳng, Đường Mộ Thần quay đầu lại trừng cái tên côn đồ phía sau, lại nhận lấy một nụ hôn nóng cháy.
Ngón tay linh xảo cầm lấy tấm bảng đừng làm phiền treo lên ngoài tay nắm cửa, đưa chân đạp sập cửa lại, còn nhấn khóa chìm, Kì An Chi có thể yên tâm lớn mật tiến hành loại vận động mà hắn đã luôn muốn làm.
Đường Mộ Thần nghe thấy tiến cửa sập mạnh, càng cảm giác được hành động cấp bách của Kì An Chi.
Một tay đã kéo áo của y lên, tiến vào bên hông, lưu luyến không đi. Lòng bàn tay nóng cháy giống như một mồi lửa, nhanh chóng khiến cho y đổ mồ hôi, cảm giác dính dính thật khó chịu.
Vừa nhíu mày, chợt nghe thấy tiếng máy điều hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vuong-tu-chang-thuong-vuong-tu/2289643/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.