Hoàn toàn không biết cửa xe làm sao mà được mở ra, chỉ biết là khi y và Kì An Chi đang không ngừng dây dưa, đột nhiên có tiếng người xì xào gì đó, Kì An Chi bèn đẩy y vào bên trong.
Vậy vào đi! Đường Mô Thần hoàn toàn không muốn suy nghĩ nhiều, chỉ là chăm chú vòng tay qua cổ Kì An Chi, ôm chặt lấy hắn, không muốn rời xa nhau dù chỉ một khắc. Trong đầu chỉ có một tiếng nói mơ mơ hồ hồ, nhìn thấy cũng tốt! Người đàn ông này là của ta! Là của ta!
A Khoa mở to hai mắt nhìn hai người liên tục chiến đấu từ bên ngoài vào tận trong xe, cái tên đàn ông mạnh mẽ cuồng nhiệt kia chính là cái tên A Kì lạnh như băng thường xuyên đến nhà bọn họ ăn chực uống chực sao? Tại sao trông hắn bây giờ dường như mới là hắn thật sự?
Dù sao đi nữa thì loại chuyện này cũng không thể nhìn bề ngoài mà phán đoán được, tựa như cậu và Khang Khang, người người đều cho rằng cậu mới là công, ai biết cậu mới chính là kẻ bị ăn sạch sẽ chứ?!
Nhưng mà người đàn ông phía dưới A Kì kia thoạt nhìn cũng rất là mạnh mẽ, hay là anh ta cũng giống như Khang Khang đều là công? Nói như vậy, chẳng phải đều là công chiếu cố tiểu thụ sao? A Kì đã từng nói, là người kia nấu cơm cho hắn ăn, vả lại hắn lớn lên trông yêu nghiệt như vậy, chẳng lẽ không phải là thụ?
Tần Khang buồn cười vỗ vỗ lên má A Khoa, “Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vuong-tu-chang-thuong-vuong-tu/2289592/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.