Đây là lần đầu tiên Đường Mộ Thần dùng thân phận “người nhà” bước chân vào Kì gia, nói không khẩn trương đương nhiên là giả rồi. Bằng không y sẽ không hiếm khi mà đứng xoay tới xoay lui trước gương, thiên thiêu vạn tuyển ra một bộ đồ thoạt nhìn quy củ nhưng không quá nghiêm túc để mặc.
Mặc vào rồi, lại tiếp tục xoay xoay trước gương, thật muốn hỏi Kì An Chi một chút, lại cảm thấy ngượng nên thôi. Sợ hắn cười nhạo mình nên đành phải một mình đứng trước gương mà mãnh liệt xoay vòng vòng.
Kì An Chi đứng ở một bên thu hết vào đáy mắt, rất muốn cười, nhịn không được từ đằng sau ôm lấy thắt lưng y, gặm gặm lỗ tai y trêu đùa, “Trông chẳng khác gì cô dâu nhỏ sắp ra mắt cha mẹ chồng nhỉ?”
Oanh! Đường Mộ Thần mặt đỏ tới tận mang tai! Quả thật là y đang rất lo lắng là hắn sẽ nói như vậy, kết quả đúng là tên hỗn đản này không phụ sự mong đợi mà nói toạc ra!
“Được rồi được rồi!” Thấy lão bà có dấu hiệu bạo phát, Kì An Chi vội vội vàng vàng xin lỗi, ôm chặt lấy Đường Mộ Thần, ngữ khí trở nên ôn nhu rất nhiều, “Em không cần phải khẩn trương như vậy đâu! Người nhà anh đâu phải em chưa từng gặp qua, chuyện của hai chúng ta, họ đâu phải là không biết! So với em, họ còn khẩn trương hơn đấy. Cứ cư xử thoải mái như bình thường, chỉ là thay đổi cách xưng hô thôi mà. Hơn nữa, nhìn thế nào thì cũng dễ dàng hơn chuyện anh bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vuong-tu-chang-thuong-vuong-tu/2289564/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.