Sắc mặt anh có chút thay đổi, anh nghĩ thầm: "Rõ ràng là từng có tình cảm với nhau vậy mà lúc nãy còn nói anh ta không có tình ý, cô diễn hay thật!"
Anh đang suy nghĩ thì bên ngoài phòng có tiếng gõ cửa, anh thừa biết chắc chắn là cô vì nhà này vốn anh không hề mướn thêm người làm phụ giúp cô. Anh bình thản lên tiếng:
\- Tối rồi cô tìm tôi làm gì ?
Cô đứng bên ngoài lấy hết dũng khí cất giọng:
\- Cho em nói với anh mấy câu, lúc nãy anh lên phòng rồi em mới nhớ ra.
Anh kỳ thực thắc mắc cô muốn nói với mình chuyện gì, vẻ mặt lạnh lùng thư thái bước ra mở cửa:
\- Tôi đã bảo cô không được vào phòng tôi.
Cô vội cất tiếng trước thái độ khó chịu của anh:
\- Em không có vào, em đứng bên ngoài nói chuyện.
\- Xuống lấy cho tôi chai nước trái cây! \_ Anh bình thản nhìn cô.
Cô tròn mắt nhìn anh, ngập ngừng hỏi lại:
\- Nước trái cây ? Chẳng phải...lúc nãy anh đem lên phòng rồi sao ?
Anh cau mày trông không hài lòng nhìn cô:
\- Tôi bảo lấy thì cô đi lấy! Đem lên đây rồi nói chuyện.
Cô không còn cách nào khác, tính tình khó chiều khó đoán của anh cô chẳng biết đâu mà lần. Cô ngoan ngoãn lấy cho anh chai nước, đưa tận tay anh thật nhẹ nhàng rồi thủ thỉ:
\- Anh ơi...
Anh nhìn cô mà trong lòng dâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vong-den-ben-em/2295712/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.