Mọi người bất ngờ nhìn cô, ả quen biết cô khá lâu nhưng chưa bao giờ thấy thái độ của cô mạnh mẽ, cứng rắn như lúc này. Trước đây cô đối xử với ả rất dịu dàng, ngoan ngoãn, lễ phép lại tinh tế, chu đáo, như một người em gái ngoan hiền thật sự nên ả cứ nghĩ cô dễ bắt nạt.
Sự đố kỵ, ganh ghét của ả đối với cô khiến ả càng thiếu suy nghĩ và chẳng còn chút lý lẽ:
\- Mọi thứ tao có được như bây giờ đều do chính tao nỗ lực. Từ nhỏ tao đã không có người thân, sống trong cô nhi viện, tao ghét cảm giác bị xem thường, khinh rẻ. Nhưng mày thì có tất cả mọi thứ, ít ra mày cũng từng có ba mẹ bên cạnh, có anh trai yêu thương mày, có gia cảnh khá giả. Bây giờ người từng yêu tao trở thành chồng của mày, mày hưởng thụ cuộc sống xa hoa quyền quý. Mày không phải đấu tranh, chẳng nỗ lực, mày không xứng đáng có được điều đó.
Cô nhíu mày trước những điều ả nói. Những gì ả trải qua quả thật bất hạnh, đau khổ nhưng ả nghĩ rằng hoàn cảnh của ả là kém may mắn và đáng được thương hại chăng ? Ả chỉ nhìn vào bề mặt nổi của tảng băng chìm mà tự mình kết luận mọi thứ, ả đâu biết rằng cuộc sống mà ả cho là bất hạnh kia chẳng thể so sánh với bao người khốn khổ ngoài xã hội. Đặc biệt hơn, là những điều ấy chẳng thấm vào đâu so với những gì Him Lam đã trải qua.
Minh Lâm không thể im lặng lâu hơn được nữa, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vong-den-ben-em/2295633/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.