Sau ngày hôm đó khối lớp 3 đã được phen chứng kiến cảnh một con bé lớp 2 lúc nào cũng chạy sang nhìn ngó, thậm chí là chạy hẳn vào lớp 3B để chơi.
- Em lại sang chơi à?
- Em mất công chạy từ tầng 2 dãy A sang tầng 3 dãy C mà anh còn bảo em lại sang, không thích đúng không? Em không sang nữa.
- Anh đùa thôi, vào đây chơi.
Tân nhìn thấy bé Phương liền sáng mắt lên cứ chạy lại gần hỏi chuyện, hết chuyện cũng cố kiếm thêm để nói chuyện với cô.
- À... vậy... vậy hôm nay em ăn sáng chưa?
- Giờ đã là buổi chiều rồi anh.
- À... thế em ăn cơm chưa?
- Anh hỏi gì kỳ cục vậy?!! Em đương nhiên là ăn rồi mà sao anh cứ hỏi em ăn cơm chưa vậy?
- Anh... ờm..
Nguyên rót nước về thấy cảnh đó thì phì cười, bé Gạo nhà anh sắp phun trào rồi, khuôn mặt mũm mĩm hơi đỏ lên, môi thì dẩu ra nhìn thực sự rất đáng yêu. Nhưng không can kịp thì bé nó dỗi thì khó dỗ lắm.
- Phương, anh rót nước về rồi này.
- Anh Nguyên! Xì, anh đi rõ lâu mà chân còn đau không? Hay lần sau để em đi, à em có ít kẹo này, kẹo socola luôn nhá. Sáng nay mẹ em cho đem đi học đó.
- Đưa anh một cái thôi còn lại em ăn đi cũng sắp vào lớp rồi mau về không lại bị cô giáo la.
- Vâng.
Phương lấy từ trong túi áo một cái kẹo socola rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vo-tu-be/2815510/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.