Phương ơi ra mẹ nhờ xíu.
- Dạ.
Phương đang ngồi coi tivi cũng nhanh chóng tắt đi rồi chạy ra chỗ mẹ Lan.
- Đây cầm sang cho mẹ Hà, phần này là của anh Nguyên, cầm sang cho anh.
- Vâng.
- Nhanh rồi về ăn cơm nhé.
Phương cầm túi đồ lon ton chạy sang nhà Nguyên. Gõ cửa mấy cái lại gọi vài tiếng thì Nguyên đã mở cửa. Khuôn mặt còn ngái ngủ, mắt còn híp lại và tóc hơi rối khiến Phương phì cười. Nguyên thấy cô nhóc thì không ngần ngại mà chôn đầu ở cổ cô rồi ngáp tiếp.
Hôm nay cũng là chủ nhật, ngủ nướng một chút cũng được nhưng sắp đến giờ cơm trưa rồi mà anh vẫn còn ngủ rất ngon, bố mẹ cũng bận rộn làm việc lên cũng không cấm gì. Phương đưa tay xoa xoa mái tóc rối của anh xong liền kéo vào trong ấn vào nhà tắm bắt phải vệ sinh cá nhân và chải lại tóc.
- Em để ở đây này, anh ra mà ăn đi nhé. Còn mấy bình thủy tinh này là của mẹ Hà đừng có nghịch.
- Đợi anh một tý, anh sắp xong rồi.
Trong lúc sắp xếp đồ thì Nguyên cũng đã gần xong, anh nhanh chân chạy đến cạch Phương và ngỏ ý muốn sang ăn chực một bữa.
- Em không cho, ai biểu ngủ đến tận giờ này.
- Đi mà.
- Không thích.
Anh bĩu mỗi ôm lấy cô nhỏ từ phía sau rồi ghé môi thơm má một cái. Phương đỏ mặt, hai tai cũng đỏ lên. Nguyên biết cô nhỏ này sẽ không chịu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vo-tu-be/2815509/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.