Phương ngồi một mình trong góc lớp, tay cầm cái bút xoay xoay. Chi đi qua bĩu môi rồi ngồi luôn lên mặt bàn của cô.
- Khiếp ! Nhảy lớp có khác học giỏi quá.
- Chị Chi, chị lớn rồi mà còn không phân biệt được chỗ nào để ngồi chỗ nào để học à.
- Tao đâu phân biệt được, ngu quá lên vậy đấy.
Phương cau mày thở mạnh một cái. Sao cứ ám mãi không buông tha cho nhau vậy.
- Chị xem phim cung đấu nhiều quá hay gì mà cứ đi đòi ân sủng vậy, em hiểu là chị thích anh ấy và nếu anh ấy mà thích chị thì em cung kính dâng bằng cả hai tay cho chị chứ em không giữ.
- Em nói cái gì!
Phương giật thót tim vội quay đầu về sau mà méo mó, anh Nguyên từ bao giờ toàn xuất hiện sai thời điểm vậy cơ chứ. Mà chuyến này thơm má chục cái vẫn không dỗ nổi rồi đây.
- Lúc nữa rồi em biết tay anh!
- Anh Nguyên_ Cô chớp chớp mắt nhìn anh đầy sự cầu mong nhưng vô hiệu, anh cứ vậy mà đi về phía Chi.
- Này em, anh nói thật nhé anh dám mặc váy để đánh em đấy. Cứ láo nháo trước mắt anh thì liệu đấy.
- Nhưng ...
- Không nhưng gì hết, anh điếc rồi! Thái độ nó bình thường thôi đừng để bị đánh.
Cảnh cáo đôi câu xong, Nguyên chẳng để cô đợi lâu cứ thế xốc người bế một mạch đi thẳng. Phía sau là tiếng trầm trồ của bạn cùng lớp khiến Phương hơi ngại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vo-tu-be/2815504/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.