Thế là con sang nhà bé Gạo ngủ đúng không?
- Vâng, tại nay em ấy ở nhà một mình con không yên tâm.
- Đừng có sờ đến con gái của mẹ, liệu liệu là ăn đòn nát mông đấy.
- Con ngủ riêng một phòng chứ ai thèm ngủ chung.
Nguyên cắn cắn quả nho ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ lại cuộc nói chuyện nhanh gọn của mình với mẹ Hà. Ai không thèm chứ mình thèm bỏ xừ ra khó lắm mới có cơ hội ngủ chung với nhỏ đấy đâu hâm mà bỏ.
Phương đang dọn lại giường, vì hôm nay nên nó mặc cái váy trắng tinh mà mình thích. Cũng muốn anh khen một câu cho thích nhưng ngại không dám nói để anh khen. Mà nay anh còn dùng sữa tắm gì thơm dã man làm nó cứ phải đến gần hít thử.
- Anh ngủ dưới đất nhé.
- Em rủ anh sang nằm cùng cơ mà_Nguyên bĩu môi đáp.
- Bạn em bảo trai gái nắm tay nhau là có em bé đấy, em sợ lắm.
- Hả??!! Hahaha...
Nguyên cười một tràng nhưng lại nhịn xuống không dám cười sợ nàng dỗi đuổi về.
- Từ nhỏ anh đã nắm tay em rồi, lớn thì còn thơm má vậy từng ấy năm rồi hai đứa mình có em bé đâu.
- Nhưng em sợ, mẹ em bảo có em bé vất vả lắm em còn nhỏ không chịu được đâu.
Nguyên cười kéo Phương vào lòng ôm thủ thỉ.
- Không có em bé được, lớn rồi anh sẽ dạy em bây giờ em còn nhỏ quá với lại chỉ người lớn mới có em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vo-tu-be/2815502/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.