Phương mở khóa cửa, tay dắt bé Thương vào trong nhà mình. Nguyên cầm đồ mà tức đỏ mắt!
- Em bao tuổi rồi?
- Em chín tuổi.
- Vậy em tên gì?
- Thương ạ!
- Tên hay quá, nay ở đây ăn mỳ thịt băm với chị nhé, chị mua rất nhiều kẹo nữa ăn mỳ xong chúng ta ăn kẹo.
- Được, em thích kẹo lắm.
Nguyên đặt đồ xuống, tự rót nước ép trong tủ lạnh rồi tự hậm hực nhìn người yêu quan tâm đến con bé kia chứ không nhiệt tình với mình. Biết thế đã ném nó lại không lôi nó theo.
Phương vừa đun nước vừa nói chuyện với bé Thương khá vui vẻ.
- Sao chị lại yêu anh em? Anh em xấu trai như này, tính khí không xinh, rõ đáng ghét.
Cô nhìn cô bé rồi nhìn sang anh yêu đang lườm nguýt cùng sắc mặt không còn mấy tốt, cô khẽ cười.
- Anh em đáng yêu, hết đáng yêu thì chị tân trang lại cho đáng yêu để yêu tiếp.
- Anh ấy không đáng yêu.
- Anh em học giỏi nữa, chị có thể hỏi bài.
- Em cũng học giỏi!
- Nhưng em không chỉ chị được với cả chị thích anh của em.
Cô ngâm nga vài câu tay nhanh ngọn trang trí xong ba bát mỳ rồi bê ra bàn. Hai người kia nhìn nhau, tay Thương cầm sẵn đũa rồi cô bé một tâm muốn được ăn thử tay nghề của Phương.
- Anh với bé Thương ăn đi, xem xem em nấu ngon không?
- Em nấu gì cũng ngon hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vo-tu-be/2815443/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.