Bé cưng của tôi, tôi mua bánh này ăn không?
- Bảo đừng gọi em như thế người yêu em ghen.
Bảo ngồi sang bên cạch bĩu môi.
- Chị là con gái mà người yêu em vẫn ghen, khó chiều quá đấy.
- Em không thích nhìn anh ấy khó chịu đâu, chị thông cảm cho em.
- Được rồi, được rồi, à mà ăn bánh chuối không? Chị mua ủng hộ cho bà trước cổng trường đấy.
- Cho em cái.
Phương cầm cái bánh nóng giòn lên và cắn. Vị chuối thơm mềm trong miệng, lại còn không có vị chát nên cô rất thích. Liền một mạch đã ăn hết một cái.
- Chị Bảo, có bánh chuối này chị ăn không?
Linh tay cầm một bọc giấy thấm dầu, tay cầm túi vải đựng sách và laptop.
- Ở bà trước cổng trường à?
- Sao chị đoán hay thế.
Bảo cầm cái túi giấy thấm dầu lên mà ngượng cười một cái. Thế là tổng cộng tám cái bánh may vừa rồi cô đã ăn trước một cái. Vậy chia cho chị Quyên với anh Thuận mỗi người một cái, cho Nguyên một cái. Vẫn còn năm cái... Chia cho ai được.
- Hay cho mấy đứa ngồi xung quanh.
- Bạn có bạn không ngại lắm chị.
- Vậy đống bánh này như nào? Ăn một cái đã thấy ngang ngang rồi.
- Hay để em đưa cho anh Nguyên đưa cho mấy đàn anh chơi cùng.
Bảo gật đầu gom hết năm cái vào một túi rồi đưa cho cô, tay cô vẫy vẫy ý đuổi Phương đi tìm người yêu.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vo-tu-be/2815442/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.