Edit: Mây
Sau khi La Y chạy ra khỏi nhà hàng mới phát giác ra là mình đã bất lịch sự.
Nhưng hiện tại cô thật sự không muốn quay lại đó.
Vì thế La Y lấy điện thoại ra giải thích với Lâm Kính Ngôn một chút:【Lâm Kính Ngôn, thật xin lỗi, ở trường tôi có việc gấp, đi trước, lần sau tôi mời cậu.】
Gửi tin nhắn trên WeChat xong, La Y cũng không quay đầu lại mà bước từng bước đi đến cửa tàu điện ngầm.
Lúc này Lâm Kính Ngôn quay về từ phòng vệ sinh t gọi nhân viên phục vụ lại, hỏi: “Xin hỏi này cô gái ngồi bàn này đi đâu rồi?”
Nhân viên phục vụ nói: “Vừa rồi cô gái đó vội vã đi ra ngoài.”
Vừa dứt lời, điện thoại của Lâm Kính Ngôn có âm thanh thông báo, anh ta lấy điện thoại ra, nhìn thấy La Y gửi tin nhắn cho mình, rất thông cảm trả lời La Y một câu:【Không sao đâu, cậu bận thì đi đi.】
Lâm Kính Ngôn trả lời La Y xong vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Phó Chi Hành và một người phụ nữ đứng dậy chuẩn bị đi.
Phó Chi Hành xoay người nhìn thấy Lâm Kính Ngôn ở chỗ này, cũng rất bất ngờ, nhướng mài, khẽ cười nhẹ nhàng nói: “Kính Ngôn? Sao cậu lại ở chỗ này?”
Lâm Kính Ngôn thành thật nói: “Vốn định ăn cơm cùng với La Y, nhưng mà đột nhiên cô ấy có việc vừa mới đi rồi.”
Phó Chi Hành nhíu mày lại, nhưng biểu cảm này chỉ lướt qua trong giây lát, nhanh đến mức người khác căn bản không nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-ngai-ngu/3546875/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.