Cùng lúc đó cô gái nhỏ là ôn nhu hương của Cố Nam Sơn đi ra từ WC, cô không uống rượu, chẳng qua là tâm trạng hôm nay không được tốt, có lẽ bởi vì nhìn thấy người phụ nữ khác bên cạnh anh. Cô biết cả hai đã chia tay nhưng vẫn không kìm được cảm xúc ghen tuông.Cô đi đến cửa một căn phòng riêng, phía trước là cánh cửa gỗ màu đỏ sậm, bàn tay cô đặt lên tay nắm cửa chạm khắc tinh xảo rồi đẩy cửa bước vào. Cảnh tượng trong phòng cùng với mùi rượu nồng nặc làm bước chân cô ngưng lại.Trên chiếc ghế sofa lớn bằng gỗ đυ.c khắc có hai người đàn ông đang nằm, một người là Cố Nam Sơn, người còn lại cô cũng biết, đó là Phó Tư Duyên. Ngày trước, cô đã gặp người đàn ông đó vài lần, anh ta có mối quan hệ khá tốt với chú nhỏ nhà cô, thỉnh thoảng anh ta sẽ đến nhà họ Cố ăn Tết vì mối quan hệ của anh ta với gia đình mình không được tốt cho lắm.
Nhưng điều khiến cô sốc hơn là chú nhỏ nhà cô không chút dè chừng gì mà nằm ở đó, có phải là say rượu rồi không?Cô nhìn thấy chiếc áo vest cắt may tỉ mỉ của anh được đắp lên bụng dưới, vạt áo khoác hơi bị vén lên, mấy cúc đầu áo sơ mi được cởi ra, nhờ vậy Thanh Ca có thể loáng thoáng nhìn thấy xương quai xanh của anh.Ánh đèn màu cam trong phòng nhàn nhạt phủ lên hai người giống như nhuộm lên một tấm vải, Cố Nam Sơn yên tĩnh ngủ ở nơi đó, vẻ sắc bén ngày thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vao-tim-anh/3456619/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.