Tuyên Giai Kỳ chính là quý bà rất có phong cách quý tộc, lúc cười lên, khóe miệng còn có một cái lúm đồng tiền, dù đã ở tuổi trung niên, vẫn xinh đẹp động lòng người, tràn đầy sự quyến rũ trưởng thành, có lẽ bà ấy có chút xấu hổ, trên khuôn mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng, khóe miệng cong lên: “Đương nhiên nhớ chứ, anh đưa cho em một khẩu súng, nói muốn bảo vệ em cả đời này.”
Nghe đoạn đối thoại giữa hai người họ, tôi mới biết, chiếc bánh quả óc chó này đối với họ mà nói, là có hương vị như thế nào rồi, lễ thì nhẹ nhưng tình thì nặng đây, đại khái chính là ý tứ này, tôi nhịn không được quay sang nhìn Khưu Thiên Tường, anh ấy nháy mắt mấy cái, có chút ý tứ muốn tranh công, liền cướp lấy bánh quả óc chó trên tay Tuyên Giai Kỳ bỏ vào miệng của mình.
“Quả thực rất ngọt đó nhỉ, con đã cảm nhận được hạnh phúc của hai người rồi, bố mẹ, chúc hai người sống đến bạc đầu răng long, mãi mãi sống ở tuổi mười tám.”
Biểu cảm cố ý gây cười của anh ấy làm tôi hơi mắc cười, nhưng sau khi tôi nhìn thấy Mạc Song Di, thì làm sao cũng không cười nổi nữa, mặc dù, Khưu Thiên Tường quả thực đã vì tôi mà chuẩn bị một phần quà khác, khiến bố mẹ anh ấy rất thích.
Tôi thừa nhận là tôi đang ghen, không, đây còn lâu mới có chuyện ghen tuông vớ vẩn như vậy, tôi vốn là một người phụ nữ không hạnh phúc sau khi kết hôn mà, bị người thứ ba chen ngang vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-van-em-la-cua-toi/1183790/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.