Tôi thật sự muốn nắm tóc thét lên với anh ấy, không được tới làm phiền tôi, cũng không cần diễn cảnh tình cảm nữa, tôi rất căm ghét chuyện đó. Nhưng mà tôi vẫn miễn cưỡng chịu đựng, ngoài mặt, chúng tôi vẫn là một đôi vợ chồng mặn nồng, hôm nay Nhan Như Ngọc cũng không dám gây chuyện sợ chọc phải rắc rối, cho nên cô ta chỉ biết làm ra vài động tác nhỏ ở phía xa.
Lúc này, tôi đã nhìn thấy bố của Khưu Thiên Trường, là một người đàn ông trung niên rất gầy và nho nhã. Trông ông ấy rất hiền lành, nhưng ánh mắt lộ ra nói cho mọi người biết ông ấy không phải là người dễ động vào.
Tất cả mọi người đều đổ dồn sự chú ý vào nhân vật trong truyền thuyết này, có người còn tiến lên tặng quà lôi kéo quan hệ. Nói trắng ra thì bữa tiệc sang trọng này là nơi bọn quý tộc dựa vào người có quyền thế để thăng quan tiến chức. Đồ mà những người đó tặng đều rất quý giá, nào là đồ cổ từ mấy triều đại trước, nào là tượng đất quý hiếm, kém nhất cũng là nghiên mực hay bút lông nổi tiếng.
Đẳng cấp cao muốn chết. Trong tay tôi đang cầm chiếc bánh quả óc chó mà Khưu Thiên Trường đã chuẩn bị cho tôi trước đó, đột nhiên tôi cảm thấy hối hận. Dù sao thì Tiêu Lạc Thiên cũng đã chuẩn bị xong quà tặng. Nhà họ Tiêu và nhà họ Khâu cũng không có liên hệ gì, cho nên chỉ cần đưa một món quà là được rồi.
Trước khi biết Khưu Thiên Trường đã có vợ chưa cưới, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-van-em-la-cua-toi/1183788/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.