Cũng may tôi không bị họ đầu độc, còn biết mình là Đường Vân, là người vợ mà Tiêu Lạc Thiên hỏi cưới, là người anh ta lừa để có được cổ phần. Tôi nhìn xung quanh, đám phóng viên nôn nóng đợi tôi lên tiếng.
Thế là tôi lạnh nhạt nói: "Mọi người cần gì phải tò mò về cuộc sống đời tư của tôi chứ, tôi cũng không phải người nổi tiếng, nhưng tôi nghĩ, chuyện giữa ba người chúng tôi chẳng có gì đáng nói cả, dù sao thì công lý nằm trong lòng mỗi người, mấy người nói Nhan Như Ngọc là tiểu tam hay tôi là tiểu tam, điều này tôi thấy rất nực cười, tuy Tiêu Lạc Thiên là chồng tôi nhưng anh cũng chẳng phải quan chức cấp cao Nhà nước, chẳng phải hoàng đế, tôi và Nhan Như Ngọc đã là chị em họ, nếu chúng tôi đều trở thành người phụ nữ của anh."
Tôi ngừng một chút, cảm nhận được sự căng thẳng của Tiêu Lạc Thiên, cong môi cười: "Vậy chẳng phải hơi giống cặp chị em Nga Hoàng, Nữ Anh thời cổ đại sao? Có điều, dường như chồng tôi không phải vua Thuấn, không gánh nổi cách xưng hô này, phải không nào?"
Đám phóng viên bị lời của tôi chuyển hướng đến mức có chút mơ hồ, bởi vì vấn đề mà bọn họ thảo luận là tôi và Nhan Như Ngọc ai mới là tiểu tam, nhưng tôi lại nói đến chuyện Tiêu Lạc Thiên, hơn nữa cách ví von này nhìn thế nào cũng không giống đang chê bai.
"Vậy thế này đi, mấy người rảnh có thể theo dõi bữa tiệc hôm nay một chút, nhà họ Khưu cũng là một gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-van-em-la-cua-toi/1183783/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.