Bỗng nhiên có một cánh tay kéo tôi rất mạnh, trước mắt tôi hiện ra bộ mặt giận dữ của Tiêu Lạc Thiên, dường như anh ta vô cùng tức giận, anh ta siết chặt lấy tay tôi khiến tôi rất đau.
“Tiêu Lạc Thiên, anh nhẹ thôi, tay tôi đau quá!”
Tiêu Lạc Thiên cứ như bị mất trí vậy, anh ta kéo tôi đến một căn phòng, đẩy tôi ngã xuống đất, quát lên với tôi: “Đường Vân, cô thèm khát đến như vậy sao? Chỉ đến tham gia bữa tiệc của em họ mà cô cũng không quên quyến rũ đàn ông. Được, bây giờ tôi sẽ thỏa mãn cô.”
Anh ta vừa nói vừa cởi thắt lưng của mình, rõ ràng là đang chuẩn bị làm điều gì đó không nên ở đây, tôi bị dọa sợ nên vội vàng đứng dậy chạy về phía sau ghế sô pha, vừa chạy vừa nói: “Tiêu Lạc Thiên, anh phát điên cái gì vậy? Anh có biết đây là đâu không, anh lại muốn làm chuyện bẩn thỉu đó ở đây sao? Đầu anh bị ngấm nước rồi à?”
“Bẩn thỉu sao? Cô và người đàn ông kia đã ôm lấy nhau rồi, lẽ nào là tôi nhìn nhầm, cô đúng là hèn hạ, về nhà mình mà cũng không thu lại bản tính của mình. Tôi chỉ mới không động đến cô có một tháng mà cô đã ham muốn như vậy, bây giờ tôi sẽ cho cô.”
Tôi cảm thấy Tiêu Lạc Thiên không chỉ phát điên mà còn có vấn đề về thần kinh nữa. Dù tôi có không biết xấu hổ đến đâu thì cũng không phát sinh quan hệ với một người đàn ông xa lạ được, chỉ là bị va chạm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-van-em-la-cua-toi/1183725/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.