Chẳng phải bố mẹ bình thường nên quan tâm đến sức khỏe của con gái trước sao? Thật đúng là mong mỏi thái quá, tôi không chịu được nên ngắt lời ông ta: “Bố, nếu bố muốn nói về buổi tiệc chiều nay, con sẽ đến tham dự, bố còn chuyện gì nữa không?”
“Như Ngọc xa nhà mấy năm giờ mới trở về, bố không muốn sẽ có sai sót gì trong buổi tiệc, tốt nhất là con đừng đến muộn, nếu không con tự mà giải quyết, hãy nhớ nhất định phải gọi Lạc Thiên cùng đến.”
Đầu dây bên kia cúp máy cái rụp một cách thô lỗ, tôi cảm thấy mình lo nghĩ dư thừa. Hôm đó Nhan Như Ngọc trở về, Tiêu Lạc Thiên phấn khích như ruồi gặp phải phân vậy, đâu cần tôi phải thông báo, nhưng hễ bất cứ chuyện gì có liên quan đến Nhan Như Ngọc, anh ta đều không bỏ lỡ.
Có điều anh ta đúng là mặt dày, hôm trước còn tằng tịu với Lý Mẫn, vì chuyện cô ta bị thôi việc nên đến gây phiền phức cho tôi, giờ lại nghĩ đến Nhan Như Ngọc, tự coi mình là cao thủ tình yêu sao?
Nhan Như Ngọc có thể vì sự nghiệp bỏ rơi anh ta một lần thì cũng có thể bỏ rơi lần thứ hai. Trong lòng tôi ác ý nghĩ đến cảnh tượng nếu như Nhan Như Ngọc thật sự quyến rũ Tiêu Lạc Thiên rồi sau đó bỏ rơi, thật đáng tiếc chỉ có đau khổ mà không thấy dễ chịu chút nào. Tôi là người dự bị của Tiêu Lạc Thiên, còn Tiêu Lạc Thiên lại là người dự bị của Nhan Như Ngọc, đơn giản là như thế.
Tôi chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-van-em-la-cua-toi/1183722/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.