Tôi không hay nói những lời khó nghe như vậy. Dù sao, tôi vẫn luôn là một người phụ nữ dịu dàng. Đột nhiên nghe thấy giọng điệu hung hăng của tôi, Tiêu Lạc Thiên bị dọa đến sững người một lúc, anh ta hoàn toàn không ngờ được tôi sẽ nói ra những lời quyết liệt như vậy.
Kết quả, anh ta không những không tức giận mà còn làm ngược lại. Sau khi nhẹ nhàng nói vài câu với tôi, anh ta đi vào chủ đề chính: “Vân Vân, ngày mai, Giám đốc Triệu của công ty Đại Hoa sẽ cùng chúng ta thương lượng về việc gia hạn hợp đồng, họ đã chỉ định em là người đàm phán. Ban đầu hợp đồng này cũng là do em kiếm được. Ngày mai em thay mặt công ty đi được không?"
Quả nhiên là có việc cần nhờ nên anh ta mới có thể hòa nhã với tôi. Tôi lặng lẽ nhắm mắt lại, đáy lòng cảm thấy trống trải, tôi chỉ vào mặt mình nói: "Tôi vừa mới sảy thai, cần phải nằm viện nghỉ ngơi thật tốt. Anh có chắc là ngày mai anh muốn tôi đi uống rượu không?"
"Em không cần phải uống rượu. Anh Triệu có quan hệ tốt với em, em cứ nói em không được khỏe, anh ta sẽ không làm em khó xử." Tiêu Lạc Thiên khẽ nói. Anh ta thấy tôi không để ý đến lời nói của anh ta, lại nói tiếp: "Nếu không muốn thì em không cần phải đi, thân thể em quan trọng hơn. Anh sẽ nói với bà nội, để bà nội đi tiếp ông Triệu."
"Được rồi, tôi sẽ đi, anh nhớ gửi cho tôi địa chỉ và quần áo tôi cần vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-van-em-la-cua-toi/1183710/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.