“Tam nương, trước tiên em cứ xem cái này đã”. Uông Ngọc Trân tươi cười, đưa quyển sổ trong tay cho Đường Uyển, chị là chính thất của Đường Giác - anh cả Đường Uyển, gả vào nhà họ Đường đã gần sáu, bảynăm, rất hòa hợp với cô em chồng duy nhất, được như vậy tất nhiên cóUông Ngọc Trân cố ý, nhưng cũng vì tính tình Đường Uyển dịu dàng, giúpđỡ mọi người, làm điều tốt, ai cũng hòa hợp được.
Đồng ý cho con gái theo bà học quản gia, Hồ phu nhân cẩn thận suynghĩ một phen, cảm thấy con gái muốn như vậy cũng tốt, dù sao bà vàchồng bà không thể mặc cho con gái phong nhã hào hoa cứ như vậy ở lạinhà họ Đường trì hoãn cả đời, nhất định sẽ tìm cho nàng một hôn sự khácthích hợp hơn, con gái sớm hay muộn phải tái giá, biết quản lý việc nhàlà chuyện tốt.
Nhưng để cho con theo mình học rất không thỏa đáng. Hai năm trướcĐường Uyển xuất giá rồi, bà cũng dần buông tay cho quyền quản gia, đểcon dâu cả là Uông Ngọc Trân và con dâu thứ là Cao Lệ Nga cùng nhau làm, bản thân chỉ thường thường đến hỏi han một chút mà thôi, con gái theomình học không được những thứ cơ bản nhất, cho nên cứ để con theo condâu cả học một đoạn thời gian.
Uông Ngọc Trân ở nhà quản lý phòng bếp vàchọn mua vật dụng, quan trọng nhất cũng là cơ bản nhất, từ khi giao chocon dâu quản lý, trên cơ bản không xảy ra nhiễu loạn gì, thậm chí còntốt hơn so với Hồ phu nhân tự quản, chỉ cần con dâu thành tâm dạy, congái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-uyen-song-lai/128726/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.