Chương trước
Chương sau
A - Long, lúc này xung quanh, chỉ là một mớ hỗn độn, máu thịt bầy nhầy, tay A- Long cầm Côn Ngô Kiếm, với màu xanh áo lính, một tay cầm điếu thuốc rít một hơi, lười biếng nhìn Lạc Ảnh treo trên môi nụ cười đắng chát không tên!
“ Lạc Ảnh.... Ngươi lâu quá đó... 4 phút 13 giây, ta đã hút sang điếu thuốc thứ hai rồi nè ”
- Lạc Ảnh: "...."!
- Mọi người cũng: "....."!
- Lúc này mọi người mới thực sự hiểu thêm về con người A - Long, lúc này mọi người cho rằng A - Long căn thời gian, để hù dọa Ngô Tôn Giả,nhưng mà bọn họ nào tin được một tràng cảnh vừa mới diễn ra ngày trước mặt bọn họ, bọn họ bây giờ mới cảm thấy A - Lòng là nhân vật cỡ nào khủng khiếp!
« 5 Phút Trước »
- Ngô Tôn Giả dưới thân hình nham thạch hét lớn, không ngừng dùng thủy triều nham thạch cao trăm mét nhấn chìm A - Long!
“ Tiểu Tử chết đi”
“ Ầm ” Một tiếng, cơn sóng nham thạch vô cùng nóng ập đến A - Long, mọi người thấy hắn không hành động gì, chỉ đứng im ở đó, không cử động lấy một cái, mọi người cho rằng A - Long đã buông xuôi chờ chết, thì ngay lúc A - Long bị nham thạch lửa nóng quấn lấy, thấy cảnh này, người của Mộc Tây Gia tộc không khỏi rèo hò hét lớn!
“ Hắc Ma hắn chết rồi ”
- Nhưng mà những người ở đây, chưa nói được vài câu chưa ăn mừng được vài phút, thì khuôn mặt họ chợt cứng đờ lại, bọn họ nhìn xuống chân mình, không biết từ khi nào đã ngừng kết thành từng mảnh băng,có tên không tự chủ được chỉ tay lên trời hét lớn!
“ Là tuyết.... Sao lại có tuyết ở mùa này... ”
- Có người không tin đưa tay ta hấng một nắm bông tuyết, bông tuyết này không phải màu trắng như mọi khi mà là màu đen, mọi người nắm nó trong tay, cũng cảm nhận cái lạnh thấu xương, trong đó toàn bộ không gian nhiệt độ nhanh chóng giảm xuống, mọi người còn cho rằng cái này là khói bụi của nham thạch!
“ Ket...ket....ket...ket...”
- Vô số tuyết mang bắt đầu rơi xuống, sau đó là mặt đất bắt đầu đóng thành một mảnh thế giới băng tuyết lấy chỗ A - Long làm trung tâm, 10 mét 100 mét 1 dặm 100 trăm dặm, cuối cùng 400 dặm là kết thúc, toàn bộ hoá thành thế giới băng tuyết, khuôn mặt của Mộc Tây Gia tộc cứng đờ lại, bọn hắn vừa nhìn được một chuyện không thể nào tin được, Nham Thạch của Ngô Tôn Giả nhà họ, đang dần dần nguội lạnh đi, một cách nhanh chóng,bắt đầu hoá thành những cục đá nham thạch nguội lạnh, cứng ngắc!
“ Phanh ” Một cước đá bay, bước ra là thân hình của A, Trên môi vẫn ngậm một điếu thuốc, hắn lười biếng hút đến hơi cuối cùng, hắn nâng tay trái lên, nhin cái đồng hồ tự chế đeo trên tay, hắn lười biếng nói!
“ 3 Phút 11 Giây”
- Mọi người ở đây chết lặng, mọi người thời này làm gì có khái niệm ngày giờ, phút giây,nhưng mà họ có thể biết ý A - Long nói là thời gian hắn hút cái thứ cháy ra khói đang nằm trên miệng của hắn kia, lúc này Ngô Tôn Giả thoát ra từ Nham Thạch với một cánh tay bị cắt đứt từ khi nào, đang không ngừng phun máu tươi, hắn lúc này nhìn A - Long như nhìn thấy quỷ, hắn không thể nào tin được nói!
“ Ngươi làm thế nào, phá hủy được Linh Vực Thiên Mệnh của ta ”
A - Long lắc đầu nói!
“ Nếu người của Mộc Tây Gia Tộc chỉ có thế, thì các ngươi nên chết hết đi là được rồi ”
- Nghe A - Long nói vậy, ở đây không ít người Mộc Tây Gia Tộc khuôn mặt không khỏi tối sầm lại, một tên tuổi trẻ khí thịnh,tay chỉ về phía mặt của A Long quát lớn!
“ Tiểu tạp chủng.....ngươi là thứ con hoang không biết điều.. Ngươi cho rằng phá hủy được Linh Vực của Ngô Tôn Giả là đã có sức ngạo thị quần hùng sao, ta Mộc Tây Lam là thứ đầu tiên không phục ngươi, ngươi có ngon đối đầu với gia gia của ta đi ”
A - Long cười lạnh một tiếng, nhìn thẳng Ngô Tôn Giả trào phúng nói!
“ Ngươi nói... Ta giết hắn nhanh hay la ngươi ngăn cản ta nhanh đây ”
- Ngô Tôn Giả nghe A - Long nói thế, đồng tử co rút lại, độn tốc đuổi theo tàn ảnh của A - Long hét lớn!
“ Tiểu súc sinh...ngươi muốn làm gì ”
A - Long sau lưng mở ra cốt dực, cánh sau lưng vỗ mạnh, chỉ để lại tàn ảnh cho Ngô Tôn Giả đánh trúng,liền tan như bọt biển, hắn tốc độ quá nhanh, nhanh đến làm cho không người nào có thể thấy rõ ràng,nhưng nơi nào A - Long đi qua không gian vặn vẹo, như bị xé tan,không khí như muốn nổ tung, coi như các cường giả khác từ xa quan khán, vẫn một mực bàng quang thấy chuyện này, cũng không thể nào nhìn ra A - Long độn tốc như thế nào!
“ Con người của ta, vốn không thích gây chuyện, chỉ muốn yên ổn mà sống qua ngày, nói thật ra mà nói, ngươi mắng ta là con rùa rụt đầu, nấp sau lưng nữ nhân, mắng ta là tiểu súc sinh đủ thể loại, ta đây cũng có khả năng làm như không nghe thấy xem như mấy con mụ đàn bà cãi nhau ngoài chợ đi, ta cũng có thể coi như ngươi đánh rắm,lười cùng các ngươi tính toán, lời nói đầu môi... Nhưng giám gọi ta là đồ con hoang... Ta không nhớ,lần cuối cùng kẻ khác đã gọi ta như thế là bao lâu.... Nhưng mà ta nhớ bọn chúng đều có chung một kết cục.... Mộc Tây Lam đúng chứ....hẳn có lẽ chúng ta nên cùng nhau ôn lại chút chuyện xưa nhỉ ”
- Lúc này đứng giữa đám người Mộc Tây Gia tộc, Tay của A - Long bao phủ bởi Thiên Long Khải, trước sự kinh hãi bao nhiêu người Mộc Tây Gia Tộc, tay hắn kẹp lấy cổ của Mộc Tây Lam,nhắc bổng lên, hắn chậm rãi lắc đầu nói ra!
“ Bất quá ta thông báo nha, nhưng là cảnh tỉnh người trong thiên hạ, về sau đừng kêu ta không nói trước ấy,để ta kể cho các ngươi một câu huyện lần đầu tiên có người nói ta là tiểu tạp chủng, ta liền vác gậy đánh gãy hết rằn của hắn, lần thứ hai cũng có kẻ nói ta như thế, ta liền đem lưỡi hắn cắt bổ,nếu như nói những lời uy hiếp ta, vậy ta liền cùng các ngươi chơi bời một chút, uy hiếp ta sẽ có hậu quả gì,mà hôm nay Mộc Tây Lam ngươi, lại nói ta là Tiểu Tạp̣ Chủng, ta cũng nói không chừng ta sẽ diệt cả nhà của hắn thì sao nhỉ..... Tuy cha mẹ ruột của ta không nhận ta là con, nhưng các ngươi cũng không có tư cách xỉ nhục họ... Xỉ nhục họ.... Liền chỉ có một kết cục......Chêếttttt”
A - Long nói đến đây, lạnh như băng sát cơ, nhìn thật kỹ khuôn mặt đang sợ hãi của Mộc Tây Lam kia mặc dù, nàng là nữ nhân, có chút tư sắc cũng vô cùng xinh đẹp, khiến bao nhiêu tuấn kiệt thầm thương trộm nhớ mà theo đuổi!
“ Ngô Tôn Giả, mau cứu ta…”
Lúc này tay của A - Long từ từ xiết chặt lại, khuôn mặt xinh đẹp của Mộc Tây Lam tím lại vì ngạt thở,lúc này Ngô Tôn Giả cũng đã đến, hắn sợ ném chuột vỡ đồ,còn những người Mộc Tây Gia Tộc, chân như bị đổ bê tông, khoảng cách nào nhúc nhích, toàn thân mồ hôi lạnh chảy ra không ngừng, bọn họ bị uy thế của A - Long đè ép thở không ra hỏi, lúc này Ngô Tôn Giả nói...
“ Tiểu bối, nhanh chóng thả nàng, để tránh sai lầm,Đây là cuộc chiến của ta và ngươi,chuyện này không liên quan đến tiểu bối nhà ta ngươi không được làm bậy ”
A - Long tay không mở lạnh lùng nhìn nữ nhân xinh đẹp của đang từ từ nhìn ả chết trên tay mình, khuôn mặt tím tái, hai tay liên tục giày dụa muốn thoát ra, hắn bình tĩnh nói
“ Nếu như ta không để xuống thì sao?”
- Ngô Tôn Giả lạnh lùng trầm giọng nói ra!
“ Hai quân giao chiến không giết sứ giả,chẳng lẽ ngươi muốn phá luật này sao ”
A - Long haha cười một tiếng!
“ Ngươi bị ngu, hay cố giả bộ mình ngu vậy, hai quân giao chiến, quả thật không nên giết sứ giả,nhưng cũng không nói không thể giết, mà ngươi là Linh Giả,không phải võ giả,cũng không phải quân binh, lấy gì mà sứ giả hay không sứ giả kia chứ ”
- Lúc này Ngô Tôn Giả hít sâu một hơi, lão biết lần này đánh giá sai thực lực của A - Long rồi, hắn lạnh lùng nói!
“ Nếu ngươi buông nàng xuống, chúng ta có thể chuyện cũ sẽ bỏ qua ”
A - Long lắc đầu nói!
“ Bỏ qua....ngươi đang bố thí thương hại cho ta đấy sao??? Để ta giải thích ngươi rõ tí nhé, hai bên giao chiến, chỉ khai chiến, hoặc nghị hoà mà thôi, không có hai chữ bỏ qua...ngươi cho rằng ta giống như mấy đứa ngu xuẩn Mộc Tây Gia Tộc, ngươi liền cho rằng cái cuộc chiến này, là tuổi trẻ thiên tài cho tranh sao...????”
- Ngô Tôn Giả lúc này mới kinh ngạc nhận ra, Hắc Ma đã có thể giao chiến ngang với mình, cái này không phải là cuộc tranh nhà dành nữ nhân của Mộc Tây Á nữa, mà là..,lúc này A - Long lạnh lùng cười tàn nhẫn nói!
“ Ta thấy con cháu của Mộc Tây Gia tộc ngươi ngu xuẩn, giám tấn công nhà của ta,cướp của cải của tả, lại muốn nữ nhân của ta...ta chưa giết hắn đã là may mắn cho hắn lắm rồi.... Ta đòi tiền chuộc là cấp cho Mộc Tây Gia tộc các ngươi mặt mũi....để cho tộc nhân các ngươi về nhà tự xử.... Nhưng mà các ngươi cho rằng ta trẻ tuổi, là cùng thế hệ con cháu các ngươi xếp ngang hàng hay sao.... Trẻ đánh không lại gia liền ra mặt.... Hắc hắc.... Ta không phải là người thích chiến tranh, nhưng mà ta không ngại giao chiến, như ngươi nói hai quân giao chiến không giết sứ giả đúng chứ ”
- Ngô Tôn Giả nghe A - Long nói qua, bây giờ mới nhận ra điều sai lầm của Mộc Tây Gia Tộc bọn hắn rồi, lúc đầu nếu là tuổi trẻ tranh đoạt nữ nhân, bị người đánh bại sau đó bắt người đòi tiền chuộc, liền là sỉ nhục với Mộc Tây Gia Tộc, nhưng mà Hắc Phong Trấn là tuổi trẻ sao,rõ ràng là thế lực lớn, con cháu Mộc Tây Á, gia tộc muốn cướp nữ nhân của thế lực lớn,lại muốn chém giết người ta,thậm chí là tấn công thẳng vào nhà người ta chém giết thuộc hạ người ta, người ta không giết ngay tại chỗ sau đó hưng bình vấn tội, mà chỉ đòi tiền bồi thường, vậy là đã cấp Mộc Tây Gia tộc cực kì lớn, nhưng mà Mộc Tây Gia bọn hắn, bây giờ đem người đến đây, muốn chém giết Hắc Ma...vậy chính là muốn thế lực giao chiến rồi, nghĩ đến đây khuôn mặt Ngô Tôn Giả bỗng nhiên trắng bệch ra,, mọi người lúc này mới hiểu ra đây là chuyện gì!
- Lúc này A - Long độn tốc ra xa, tay nắm lấy cổ của Mộc Tây Lam, hắn lạnh lùng cười, nở nụ cười tàn nhẫn nói ra!
“ Ngươi cho rằng hai quân giao chiến, không hề giết sứ giả sao ”
- Lúc này Ngô Tôn Giả mới biết là mình và Bạch Tôn Giả đã gây ra chuyện gì rồi, lúc này hắn mở miệng nói!
“ Hắc Ma đây là hiểu lầm...... ”
A - Long lắc đầu, lạnh lùng giọng âm vang hữu lực nói ra!
“ Muộn rồi.... Mộc Tây Gia Tộc các ngươi đã không biết điều,muốn diệt ta tộc nhân, vậy thì ta cũng không phiên cùng các ngươi xé da mặt.... Ngươi nói hiểu lầm là xong sao..?? Nhân lúc ta không có nhà, liền đem quân đội lớn đến đánh nhà ta mà không một lời báo trước...đây là cách thế lực lớn nên làm sao??? Các ngươi đã muốn chiến... Vậy thì Hắc Ma ta cùng với các ngươi chiến một trận..... Ngươi nói hai quân giao chiến liền không giết sứ giả sao.....được ta không giết sứ giả....nhưng trước đó các ngươi có biết hai bên giao chiến, bọn họ sẽ làm gì hay không ”
- Đồng tử Ngô Tôn Giả co rút lại, giọng run lên nói!
“ Ngươi muốn làm gì.... ”
- Nhưng đáp lại hắn là!
“ Xoạc ” một tiếng, đầu của Mộc Tây Lam xinh đẹp, bị A - Long một lần xé ra khỏi thân thể, cái đầu tràn ngập máu tươi cùng với xương sống lấy ra một bộ, A - Long hắn hung giữ ném cái đầu về phía Ngô Tôn Giả, Ngô Tôn Giả chụp được cầm cái đầu trên tay,hay tay không ngừng run rảy,nội tâm lão co rút lại mắt không thể nào tin được nhìn A - Long,lúc này A - Long nói!
“ Hai quân muốn giao chiến, liền chặt đầu sứ giả đem gửi về cho đối phương thay như lời tuyên chiến..... Hắc Ma ta, đại diện Hắc Phong Trấn tuyên bố cùng Mộc Tây Gia Tộc các ngươi, không chết không thôi.... Cuộc chiến này sẽ kết thúc, khi một bên bị tiêu diệt hoàn toàn.....kẻ nào ngăn cản ta giết kẻ đó ”
- Mọi người ở đây đồng từ không khỏi co rút lại,khi nghe A - Long hét lớn!
“ Các thuộc hạ của ta...xuất hiện đi ”
- Lúc này sau khi nghe A - Long hét lớn, lúc này khi này, từ hư không xuất hiện ngay sau lưng A -Long là vô số đao thân ảnh mặc áo choàng đen,trên ngực trái đeo lá cờ biểu hiện thân phận là người của Hắc Phong Trấn,khí tức kinh khủng ập đến,nhiều người thổ huyết không ngừng, khuôn mặt cực kì tái nhợt có người giao tiếp nhiều, lúc này giọng không khỏi nghẹn ngào vang lên khi nhìn hàng ngàn đạo thân ảnh hư không mà đứng trên trời!
“ Thiên Mệnh Cảnh.... Sinh Tử Cảnh....10 Niết Bàn Cảnh cường giả......đây là thực lực sau lưng của Hắc Phong Trấn sao...... ”
- Lúc này Ngô Tôn Giả mồ hôi lạnh đầy người, Mộc Tây Gia Tộc bọn hắn, chỉ có người cao nhất là Thiên Mệnh Cảnh đệ thập tầng mà thôi, lúc này A - Long lạnh lùng, chĩa kiếm về phía Ngô Tôn Giả đám người, ngươi quay trở về báo cho Mộc Tây Gia tộc, đêm này ta sẽ đến, chém tận giết tuyệt tộc ngươi, một kẻ ta cũng không lưu, bây giờ đã xé da mặt thì không cần nể mặt nhau nữa, các thuộc hạ của ta..trừ tên kia ra, bao nhiêu kẻ còn lại.... Một tên cũng không lưu ”
A - Long nói xong, kiếm mang chợt loé, Côn Ngô Kiếm mạnh mẽ, kiếm mang, vô cùng sắc bén chém ra.... Mấy trăm cái đầu của tuổi trẻ tài tuấn Mộc Tây Gia Tộc bay cao lên trời, trên trời vô số khôi lỗi của A - Long, do Thanh Lăng từ xa điều khiển, tất cả đều đồng thanh hô!
“ Giết....!! ”
- Thiên Mệnh Cảnh Khôi Lỗi, chiến đấu y người thật, đều có ý thức của bản thân, chỉ có điều là bọn chúng cũng là người đã chết, bị người khống chế, sử dụng Thiên Mệnh Hoàn, bị người khống chế mà tuân lệnh tuyệt đối, Sinh Tử Cảnh khôi lỗi, Niết Bàn Cảnh khôi lỗi đứng im trên không trung, cao cao tại thượng nhìn xuống, Ngô Tôn Giả khuôn mặt trắng bệch,từ lâu đã không còn đứng vững mà quỳ xuống nơi đó, hắn hai mắt không còn tiêu cự,chỉ có thể nghe thấy tiếng của hơn trăm tộc nhân, cùng ngàn thuộc hạ tiếng kêu thảm thiết đau đớn, mà bị người ta đánh chết, lúc này ở xa xa, không ít kẻ đồng tử co rút lại,toàn thân không rét mà run,cũng âm thầm may mắn là bọn họ không trêu chọc A - Long bằng không chết thế nào cũng không hay!
- Lúc này mọi người nhìn xuống cảnh, mấy trăm Thiên Mệnh Cảnh cùng lúc mở ra Lĩnh Vực Thiên Mệnh của mình, như tu la đồ tràng,bắt đầu không kiêng kỵ gì mà chém giết người Mộc Tây Gia Tộc, từng tiếng kêu đau đớn, máu văng tung toé,cùng với ruột gan đứt đoạn, tay chân rơi khắp nơi,một màn này không khói khiến không it người che miệng buồn nôn,
- Lúc này đặc biệt là người của Phong Tuyết Ngân Thành,bọn họ khiếp sợ hơn ai hết bọn họ nhanh chóng, ngày đêm chạy về nhà báo tin này cho Tộc Trưởng Phong Tuyết Ngân Thành,còn Ngô Tôn Giả ngây người, toàn thân hắn như một người đã chết, lúc này A - Long đi tới trước mặt Ngô Tôn Giả, hắn lạnh lùng nắm lấy cổ áo Ngô Tôn Giả nay đã chết lặng, hắn tay dùng sức, nắm cổ áo Ngô Tôn Giả bay lên trời cao, một ném này ném Ngô Tôn Giả ném thật xa quát!
“ Về báo cho Tộc của ngươi....Đêm hôm nay Hắc Ma ta tới diệt tộc..... Nói gia chủ các ngươi rửa cổ thật sạch, chờ đêm này ta đến lấy ”
“ Chủ Tộc ”
- Lúc này xa xa thanh âm thanh thuy vang lên, Lạc Ảnh lúc này cũng tới, hắn mỉm cười đầy đắng chát, trong lòng nhẹ đi không ít, hắn lần này cảm thấy mình vừa làm một chuyện rất đúng, lúc này hắn bộc lộ không ít thực lực của mình, bởi vì hắn muốn tuyên chiến với Mộc Tây Gia Tộc, nói là Mộc Tây Gia Tộc đắc tội hắn, để công khai tiêu diệt Mộc Tây Gia Tộc, nhưng thực ra, hắn muốn bảo vệ sự an toàn của mẹ của hắn, là Đông Phương Lan Lan kia!
Mộc Tây Gia Tộc nhắm vào nàng,muốn bắt nàng làm con tin để đổi lấy niết bàn tinh huyết, vậy thì hắn phải trừ khử Mộc Tây Gia Tộc, dù bị cả thiên hạ này phỉ nhổ,hay bị người thiên hạ đuổi giết hắn vẫn phải lao đến cùng, hắn phải bảo vệ mẹ của hắn, dù hắn có phải trả bằng cả tính mạng, hắn cũng phải bảo vệ an toàn cho người đa mang hắn trong lòng 9 tháng 10 ngày ở thế giới này, mặc dù nàng đối xử tệ với hắn thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của hắn, nhưng hắn chưa từng hận nàng, hắn thậm chí còn muốn cảm ơn nàng, có nàng,nàng đã mang cho hắn đến thế giới này, nếu vì bảo vệ nàng!
- Mà hắn mất mạng cũng coi như trả lại ơn sinh thành cho nàng, công ơn sinh thành của nàng hắn không thể nào trả được, dùng mệnh của hắn báo đáp nàng vậy, một người con như hắn, nàng không nên biết thì sẽ tốt hơn, nếu nàng biết đứa trẻ nằm đó bị nàng.... Thì nàng sẽ rất đau khổ, chi bằng để nàng vẫn tiếp tục nhận tên Phượng Ân làm con sẽ tốt hơn, dù sao nàng cũng dưỡng dục hắn từ bé kia mà, hắn lúc này không hề hối hận,hắn cảm thấy nhẹ nhõm, không còn nặng nề như trước nữa dù chỉ một ít nếu chết vì gia đình, ít nhất hắn chết cũng đáng giá, ít ra đó cũng từng là minh chứng cho sự tồn tại của hắn!
Kết Chương
Tg: CN tác nghỉ ngơi nhé
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.