- Gió quấn mây tan, một trời hoả diễm biến mất, hoá thành nơi sâu nhất trong giữa một mảnh đất trở trọi xuất hiện hai bóng người, một bên là Ngô Tôn Giả, đang cầm đại đao, ghiến răng ghiến lợi mà chém xuống, lúc này còn một bên A - Long mặc một bộ màu xanh áo lính, hai ống tay áo xắn lên, một tay như kìm kẹp chặt lấy thanh đao kia của ngô tôn giả,một tay vác Côn Ngô Kiếm màu đen, chưa rút ra khỏi vỏ, miệng ngậm phì phào điếu thuốc, lúc này hắn chiến đấu với tâm trạng cực kì tệ, hắn cực kì lười biếng nói!
“ Lão Già...ngươi là Thiên Mệnh Cảnh đó sao..?? Ngươi già quá để quên hết mọi chuyện, hay là ngươi muốn nói là mình không muốn bắt nạt hậu bối, nên lão ra tay chưa hết sức sao..nếu có thì ra tay đi, ta không có nhiều thời gian giỡn với lão già ngươi đâu.... Hút xong điếu thuốc này, khoảng chừng 3 phút, hy vọng lão khống làm ta thất vọng ”
- Nghe thấy lời khiêu khích của A - Long, Ngô Tôn Giả giận tím mặt, hét lớn, một cước đá vào bên hông của A - Long, một cước này được gia cường linh lực của Thiên Mệnh Cảnh, với uy lực vạn cân, đá trúng không phải nói thân của A - Long mà là một ngọn núi nhỏ, hay một con ma thú cũng bị đánh chết không thể nghi ngờ!
“ Phanh ”
- Một tiếng thật kêu, nhưng Ngô Tôn Giả cứ tưởng một kích được gia cường thêm Thiên Mệnh Cảnh Linh Lực, có thể đá chết được A - Long, hoặc có thể khiến A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tro-ve-tai-di-the-gioi/1820305/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.