Khi tôi tỉnh dậy thứ đập vào mắt đầu tiên lại là bóng dáng của người thanh niên mang bề ngoài hoàn mỹ ấy, hắn đang ngồi đọc chăm chú cái gì đó. Tôi đưa mắt nhìn quanh, đây là phòng của tôi mà? Sao hắn ở đây? Mà cái thứ trong tay hắn quen lắm, đó... chẳng phải... là... nhật kí của tôi sao?
Tôi hốt hoảng ngồi bật dậy vươn tay tóm lấy cuốn nhật kí trong tay hắn, nhưng hắn vẫn nhanh hơn mà đem cuốn sổ dời đi chỗ khác rồi dùng tay trái chặn cơ thể tôi lại.
Tôi nhìn cuốn sổ bìa hồng hình gấu Bunny đó mà trong lòng rơi lệ, mong sao hắn vẫn chưa đọc tới đoạn tôi chửi rủa hắn. Nhưng có vẻ lời cầu nguyện của tôi lại không được thần linh đáp ứng. Hắn để cuốn sổ lên bàn quay qua nhìn tôi cười " hòa nhã".
" Xem ra bất mãn của ngươi đối với ta không ít nhỉ?"
Tôi nuốt một ngụm nước bọt rồi lắc đầu.
" Không có, không phải, đó chỉ là tôi viết lúc tức giận nhất thời thôi. Chủ nhân ngài đối với tôi như vầng nhật nguyệt trên cao, sao tôi bất mãn được chứ".
Hắn cười rồi lật cuốn sổ ra, âm thanh đều đều đọc cho tôi nghe dòng chữ trên đó.
" Hôm nay nhà tôi xuất hiện một tên rất kì quặc, không biết là lừa đảo hay yêu ma quỷ quái gì nữa. Nụ cười của tên đó luôn khiến tôi lạnh sống lưng, tôi phải tìm thầy trừ tà để khử hắn thôi".
" Cái đó... ngài xem lúc đó ngài còn chưa trở thành chủ nhân đáng kính của tôi mà".
" Vậy...(
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-toi-bien-thanh-my-nam-roi/353140/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.