Ngày hôm sau khi đi học lớp tôi lại xảy ra thêm vài chuyện, thứ nhất là việc Minh Đạt xin nghỉ bệnh, chuyện thứ hai là vì cô Hoa dạy anh văn.
Nói về vấn đề thứ nhất trước, mặc dù Minh Đạt xin nghỉ bệnh cũng không hẳn là việc lạ, nhưng nhà nó lại xin nghỉ tận mấy ngày. Khi tôi dò hỏi nguyên nhân từ Đức Cường bộ dạng của nó rất bồn chồn, khuôn mặt tái lại. Hơn nữa không hiểu sao cơ thể Đức Cường luôn tỏ ra hơi lạnh kì lạ. Trời đang nắng chang chang mà tới gần nó tôi lại rét run. Kì lạ là chỉ có mình tôi cảm nhận được điều đó thôi còn mấy đứa trong lớp thì hoàn toàn bình thường. Tôi tự nghĩ có khi nào là do nội đan trong bụng tôi không? Vấn đề này khi về nhà tôi nhất định sẽ hỏi hắn.
Còn về việc thứ hai, tôi cũng không biết có tính là kì lạ không nữa. Chỉ là cô giáo Hoa dạy anh văn của tôi. Năm nay gần bốn mươi rồi, không hiểu gần đây cô chăm sóc thế nào mà bộ dạng lại như hồi xuân vậy. Không những da dẻ trở nên mịn màng sáng bóng mà cả cơ thể cũng trở nên quyến rũ hơn. Có thể là do tôi tưởng tượng thôi nhưng cô như trẻ lại mười tuổi vậy. Ngay cả tính cách cũng không hề khô khan khó tính như trước nữa. Nói ra thì vốn chuyện này không thể tính là bất thường, có thể cô mới chi một khoản tiền lớn để chăm sóc da, tập luyện cải thiện vóc dáng chẳng hạn. Nhưng cứ không hiểu sao tôi luôn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-toi-bien-thanh-my-nam-roi/353131/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.