Hai phe giằng co bất động, bọn thái giám không dám khi dễ con chồn nhỏ, vẻ mặt đau khổ dậm chân liên hồi.
Thái giám cầm đầu nhìn về phía hai người cung nữ, thái độ quay ngoắtchuyển biến, dùng giọng nịnh nọt nói: "Hai tỷ tỷ, mỗi ngày các tỷ đều ởchung một chỗ với Vân chồn, không bằng hai tỷ khuyên nhủ nó trả lại xáccá cho chúng đệ để bọn đệ cũng biết đường báo cáo."
Một con cá chết, tội của bọn họ đã rất lớn rồi. Nếu ngay cả xác cá cònkhông bảo đảm được thì bọn họ chắc chắn chỉ có đường chết theo.
Hai người cung nữ lén xông vào Thanh Nguyên Trì, vốn đã đuối lý, nóichuyện cũng khách khí, "Trừ lời bệ hạ nói ra thì bất luận ai nói Vânchồn đều không nghe theo nên chúng ta sao có bản lĩnh kia."
Các nàng chỉ cung nữ, địa vị ở trong hoàng cung còn không bằng sủng vậtVân chồn đấy, với thân phận các nàng sao dám nhúng tay nhiều chuyện.
Có câu: “Giấy không gói được lửa”, mấy canh giờ đã qua, Tiểu Lưu Tử chắc hẳn đã bẩm báo chuyện này lên bệ hạ, còn không nắm chặt thời gian thìtính mạng bọn họ quả thật sẽ kết thúc.
Tịch Tích Chi thoải mái hơn nhiều với đám thái giám đang đứng ngồi không yên. Ngự trù sợ con chồn nhỏ gây rắc rối liền cố ý mang cho nó một đĩabánh ngọt, hi vọng nó yên lặng tại chỗ. Tịch Tích Chi dùng một móng vuốt đè con cá, một móng vuốt còn lại nhét thức ăn vào miệng, miệng nhỏkhông ngừng nhai nuốt còn vụn bánh bắn tung tóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240106/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.